Ngoài phân cảnh gia đình quây quần ở đầu phim, ông Toại trao cho bé Long tấm giấy chứng nhận trưởng thành thì nửa đầu Gia Đình Mình Vui Bất Thình Lình tập cuối chỉ là tổng hợp tất cả những biến cố đã trải qua trong quá khứ. Từng thành viên độc thoại về ý nghĩa của gia đình, của hạnh phúc kèm theo đó là hồi tưởng về những gì họ đã trải qua.
Phim chuyển cảnh tới lễ trưởng thành của Long ở trường tiểu học. Tại đây, Long đúc kết về ý nghĩa của cụm từ “gia đình hạnh phúc”, điều mà cậu bé cũng chưa thực sự hiểu hết. Bài diễn văn trưởng thành trở thành màn “flex” của Long về gia đình mình. Mẹ Hà có bầu, trở thành giáo viên ở trung tâm dạy kỹ năng mềm, bố Thành mở một gara xe hơi. Chú Danh cũng mở 3 studio cho thuê, cô Trâm Anh làm thiết kế. Bác Công trở thành viện phó ở viện nông nghiệp, bác Phương cũng mở một siêu thị. Cả gia đình vô cùng hạnh phúc.
Cuối bài phát biểu, Long khẳng định mình có một gia đình tuyệt vời, cậu bé nói lời yêu cả nhà, gia đình cùng chụp ảnh kỷ niệm. Bộ phim chính thức kết thúc cùng một loạt hình ảnh gia đình theo dòng thời gian, khi ông Toại mất đi, sau đó là bà Cúc, ba cặp đôi cũng dần già đi, các con đều khôn lớn trưởng thành.
Nhìn chung Gia Đình Mình Vui Bất Thình Lình có một kết thúc trọn vẹn, ngoại trừ việc tập cuối của phim không có nhiều thông tin, chủ yếu chỉ là những cảnh hồi tưởng, kết thúc của các nhân vật thì được tóm tắt qua lời kể của bé Long. Một số khán giả cho rằng, tập cuối hơi dài dòng và “câu giờ”, trên thực tế, trước đó, ở chuyến du lịch của cả nhà, mọi thứ đã rất trọn vẹn rồi.
Một số bình luận của khán giả