Trên thế giới này có quá nhiều người ở bên nhau nhưng không yêu nhau, cũng có quá nhiều người yêu nhau nhưng không ở bên nhau. Thật ra, đó cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Trong bộ phim Mai đang “làm mưa làm gió” ngoài rạp Tết này có một câu thoại khiến nhiều khán giả nghẹn ngào: “Cảm ơn anh vì đã không đợi em”.
Buông bỏ và không ở bên cạnh người mình yêu, rốt cuộc là một bất hạnh hay không?
Nhà văn Nga Chernyshevsky từng nói: “Yêu một người có nghĩa là gì? Có nghĩa là hạnh phúc vì hạnh phúc của người đó, làm bất cứ điều gì cần thiết để khiến người ấy hạnh phúc hơn và tận hưởng niềm vui trong đó”.
Trên thực tế, cảm giác hạnh phúc và thoả mãn thực sự chỉ đến từ quá trình yêu thương người khác và quá trình cho đi.
Sự hy sinh mà bạn dành cho người mình yêu để đổi lấy hạnh phúc của người ấy, cảm giác mà nó mang lại cho bạn lúc đó đáng giá chưa từng có. Khi tiền đề của tình yêu là không có mục đích hay ích kỷ, bạn chỉ yêu một người đơn thuần và muốn người ấy hạnh phúc, đó là cách yêu thương thuần khiết nhất.
Dù kết quả cuối cùng có ra sao, dù không có kết quả thì ít nhất tôi cũng thấy vui vẻ. Thực sự tận tâm và vui vẻ trong quá trình đó, thế là đủ rồi.
Tình yêu có thể không nhất thiết phải có kết quả nhưng phải có ý nghĩa.
Ảnh hưởng của một số người đối với bạn sẽ thực sự rất lâu dài, lâu đến mức bạn không thể tưởng tượng nổi. Chấp nhận được những điều hối tiếc trong cuộc sống không hẳn là một điều xấu.
Quá trình yêu một người thật ngọt ngào, nếu bạn cảm thấy nó cay đắng thì chắc chắn đằng sau đó là sự khao khát ích kỷ. Khi tình yêu xen lẫn dục vọng, nếu không có được sẽ đau khổ, có được lại nhàm chán, bạn sẽ luôn lang thang giữa hai trạng thái đó. Nói một cách đơn giản hơn, bạn có một ham muốn nào đó đặc biệt mãnh liệt, ý thức chủ quan của bạn cho rằng bạn phải đạt được điều đó, khi kết quả không thể đi theo mong muốn thì nỗi buồn và nỗi đau sẽ ập đến.
Đó chắc chắn không phải là cảm giác mà bạn có thể có nếu bạn yêu một ai đó một cách thuần khiết.
Nhiều người có quan niệm rằng tình yêu phải có nghĩa là luôn ở bên nhau bất chấp mọi khó khăn.
Tình yêu vốn không làm người ta buồn, điều khiến người ta buồn là ở chỗ họ không thể thỏa mãn những ham muốn nhất định bằng tình yêu.
Mọi nỗi đau của bạn không phải do tình yêu gây ra mà là do sự ham muốn và ích kỷ đằng sau tình yêu, vì vậy bạn phải suy nghĩ rõ ràng về nguồn gốc nỗi đau của mình.
“Tôi hy vọng bạn có thể dũng cảm yêu”
Thành thật mà nói, thế giới rất rộng lớn, gặp được ai đều là có duyên phận đặc biệt. Người ta thường nói, kiếp trước phải ngoái đầu lại năm trăm lần thì kiếp này mới có thể đi ngang qua nhau một lần.
Quen nhau đã là duyên phận rồi, nếu có thể yêu nhau lần nữa thì càng phải nắm chặt hơn.
Vì vậy, nếu gặp được tình yêu, tôi hy vọng bạn có thể yêu dũng cảm, yêu táo bạo và yêu bằng cả sức lực của mình. Đừng lo lắng về kết quả cuối cùng. Chỉ cần xứng đáng với quá trình đó. Tình yêu đến từ ý chí của chính bạn, hãy cứ sống và cứ yêu và không phải hối tiếc.
Cho dù người đó không thích bạn thì ít nhất bạn cũng đã đấu tranh và nỗ lực vì điều đó, thà hối hận một lúc còn hơn hối hận cả đời.
Tuy nhiên, thứ tự xuất hiện trong cuộc sống rất quan trọng, điều đáng buồn nhất là yêu một người mà mình biết không thể ở bên nhau. Nếu gặp phải một mối quan hệ như vậy, tôi khuyên bạn nên buông bỏ càng sớm càng tốt.
Buông bỏ không nhất thiết có nghĩa là không yêu, nó có nghĩa là nhẹ nhõm, và nó còn biến hình dáng của tình yêu thành một phước lành thầm lặng.
Nhà văn Trung Quốc Trương Tiểu Nhàn viết: “Điều đáng buồn nhất là khi bạn gặp được một người đặc biệt và nhận ra rằng không bao giờ có thể ở bên nhau, sớm hay muộn bạn cũng phải từ bỏ”.
Nếu sớm muộn gì cũng phải buông tay, dù thế nào cũng phải yêu đến cùng. Tình yêu là sự may mắn và hạnh phúc, không phải chuyến phiêu lưu hay lãng phí thời gian.
Vì vậy, đừng vướng mắc hay tổn thương. Hối tiếc là trạng thái bình thường của cuộc sống, nhưng nó không thực sự là hối tiếc, nó chỉ khiến bạn thay đổi hình thức tình yêu và yêu cầu bạn phải kiềm chế ham muốn của mình.
Mọi chuyện đều là sự sắp xếp tốt nhất, hãy giữ đầu óc tỉnh táo, đừng để tình yêu trở nên biến dạng. Tình yêu của bạn phải có khả năng mang lại động lực cho bạn, đồng thời cũng phải khiến đối phương cảm thấy thoải mái. Nếu anh yêu em thì em cũng phải yêu anh, nếu anh yêu em thì anh phải ở bên em, tiêu chuẩn này chỉ là do lòng ích kỷ của con người đặt ra mà thôi.
Cảm giác từ bỏ người mình yêu, không thể ở bên là cảm giác thế nào?
Có thể câu trả lời mà bạn nghĩ đến là sự bất đắc dĩ, đau đớn, tức giận, tiếc nuối,… Trên thực tế, khi đối mặt với tình huống này, bạn có thể thực sự buông bỏ và không cảm thấy buồn.
Hãy để tôi kể cho bạn nghe về một tin nhắn tôi nhận được gần đây.
Một cô gái 26 tuổi yêu một người mà cô biết là không có kết quả. Tình trạng của cô trong thời gian đó là luôn muốn nhốt mình trong phòng, không nhịn được khóc, không ăn được, đêm không ngủ được, không thể tập trung làm việc.
Tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là người đàn ông đó. Không có anh ấy, cô cảm thấy mình không thể sống được nữa. Tình yêu đáng lẽ phải làm cho con người hạnh phúc nhưng đối với cô nó chỉ mang lại nỗi buồn vô tận.
Chính vì quá quan tâm đến kết quả nên cô đã vô số lần nghĩ đến việc từ bỏ bản thân.
Cứ quanh quẩn như vậy hơn nửa năm, vướng vào yêu hận, cô đã hiểu ra và quyết định từ bỏ. Lúc đó cô như thoát ra khỏi sương mù. Sau khi điều chỉnh tâm lý, cô cảm thấy như mình chưa từng cảm thấy thoải mái đến vậy. Cảm giác hạnh phúc chỉ đến từ đúng một quyết định từ bỏ.
Cô không còn cần phải vướng mắc hay bị tra tấn bởi tình yêu nữa. Khi có thể đối xử với tình yêu đó bằng thái độ đúng đắn, cô tìm lại được một bản thân lạc quan, tích cực.
Cô vẫn rất yêu anh ấy, nhưng tình yêu này đã giấu kín trong lòng, hóa thành phúc lành, cô mong người mình yêu có thể sống một cuộc sống hạnh phúc. Cô cũng muốn sống một cuộc sống hạnh phúc vì người mình yêu. Không còn bên nhau, điều đó thực sự không còn quan trọng nữa, biến nỗi ám ảnh thành niềm tin.
Chỉ sau khi từ bỏ, tôi mới nhận ra thứ hành hạ tôi hoàn toàn không phải tình yêu mà là nỗi ám ảnh nội tâm, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ đã xâm chiếm đầu óc khiến tôi rơi vào tình trạng hỗn loạn, thậm chí đánh mất chính mình.
Nỗi ám ảnh càng sâu sắc, con người càng trở nên hoang tưởng và chìm sâu vào đau khổ.
Nói cách khác, tuy bạn biết rất rõ giữa hai người sẽ không có kết quả gì, nhưng bạn lại không sẵn lòng chấp nhận sự thật này và thừa nhận sự thật này, bạn luôn tự an ủi trong lòng, tự lừa dối mình và tự lừa dối tương lai. Đây là cuộc đấu tranh giữa lý trí và tình cảm, không phải giữa bạn và người ấy.
Nghĩ ngược lại, có những mối quan hệ sẽ tồn tại mãi mãi chỉ vì đã buông bỏ đúng lúc. Tôi rất thích câu nói của Oscar Wilde: “Trong cuộc đời chỉ có hai bi kịch, một là không đạt được điều mình muốn, hai là đạt được điều đó”.
Đừng quá theo đuổi kết quả của mọi việc, ở một góc độ nào đó, ở bên nhau không phải là kết quả mà chỉ là một khởi đầu mới, kết quả là vô tận.