Hà Trúc – Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!!

43 mins read
Hà Trúc – Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!!

Nhìn cách Hà Trúc trở thành một bánh bèo nhõng nhẽo, dịu dàng và mê mẩn người yêu, nhìn cách Quang Đạt ấm áp, trìu mến và vững chãi chiều theo mọi yêu cầu để bạn gái thoải mái nhất – khiến tôi bỗng nhiên cảm thấy có thật nhiều niềm tin vào tình yêu đích thực. Cầu chúc cho tất cả mọi người đều tìm được một người hoàn hảo với mình như Trúc và Đạt tìm thấy nhau, một người khiến đôi mắt mình luôn lấp lánh ánh sáng mỗi khi nhìn họ, dù là 6 ngày, 6 tháng hay 6 năm.

Phỏng vấn Hà Trúc – Quang Đạt

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 2.

Từ sau khi cầu hôn đến bây giờ, hai người có cảm thấy sự khác biệt trong cách trò chuyện, xưng hô với nhau hàng ngày không?

Trúc: Mình thấy mình… mạnh miệng hơn. Ngày xưa, mình hay nói trên mạng là “chồng mình thế này, chồng mình thế nọ” – nhưng trong lòng cũng sợ mọi người đọc lại đánh giá lắm, vì dù sao tụi mình cũng chưa phải là vợ chồng. Nhưng bây giờ thì khác rồi, mình rất mạnh miệng gọi anh Đạt là “chồng tui”.

Đạt: Mình là người lên kế hoạch cầu hôn, nên thật ra cũng nghĩ đến một chút rủi ro của việc từ chối – dù nó cũng nhỏ thôi. Với Trúc, dù việc cầu hôn này là bất ngờ và không nằm trong kế hoạch năm nhưng với mình là có. Hai bọn mình đang làm nhà, hy vọng sẽ hoàn thành xong trước khi cưới.

Sau khi cầu hôn, mọi thứ chính thức vào guồng. Trước đây, mỗi khi nhắc về câu chuyện xây nhà, mình thường nói: “Nhà anh định làm thế này, nhà anh định làm kiểu kia”. Bây giờ mình chuyển thành “giờ em muốn nhà mình như thế nào”. Kế hoạch hiện tại không còn của một người nữa, mà là của chúng ta.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 3.

Đó có phải một kế hoạch mà cả hai – dù không nói ra với nhau – nhưng đều ngầm có sự cam kết và xác định rằng: Mình muốn ở bên người kia một cách nghiêm túc bằng một đám cưới?

Trúc: Mình không phải kiểu người sẽ nói rằng hai đứa hãy ngồi xuống và bàn tính nghiêm túc chuyện tương lai đi. Mình ngại và cũng lo rằng nhỡ đâu người này không có ý định đó với mình thì sao? Bởi thật ra, dù anh không có ý định đấy cũng không sao hết. Mình thoải mái trong chuyện tình cảm và đề cao những trải nghiệm vui vẻ bên nhau. Mình vốn là người hay giỡn, mình từng trêu anh Đạt: Sau này anh mà muốn cưới em thì phải cầu hôn đó nha, không là em không chịu về nhà đâu. Giỡn vậy mà cuối cùng lại thành thật.

Đạt: Câu chuyện cầu hôn này khá buồn cười vì mình được cả 2 bà mẹ nhắc. Mẹ mình nhắc vào cuối năm ngoái. Mẹ vợ nhắc vào đầu năm nay. Mình đã lên kế hoạch vào một ngày cụ thể, và nơi cầu hôn sẽ là nơi bọn mình hẹn hò lần đầu tiên. Trong một lần đi ăn với bạn Trúc (Monsimi), mình có gợi ý Hay là tụi mình đi chơi vào hôm đó. Và chỉ trong khoảnh 1s thôi, mình để ý trong mắt Trúc và Mon đều lóe lên một tia sáng.

Trúc: Tụi mình gặp nhau và ngày 04/05. Nên khi anh Đạt rủ đi chơi vào thời điểm đấy để kỷ niệm, giác quan nhạy bén của phụ nữ trong mình lóe lên với một chút hy vọng.

Đạt: Điều buồn cười là cái sự lóe lên đấy của hai bạn – mình đều nhìn thấy hết. Cuối cùng, mình có nhờ Mon đi chọn nhẫn cùng mình.

Trúc: Mình là người soạn vali cho anh Đạt trong chuyến đi. Và dù khá tự tin với linh cảm của mình, nhưng mình không thể tìm thấy chút manh mối nào về chuyện này. Thậm chí, Mon còn nói với mình: “Trúc ơi, mày đừng buồn nha. Đường còn dài, mình cứ từ từ. Lần này, tao không thấy có tí tín hiệu gì từ anh Đạt hết”. Nghe vậy trong lòng mình cũng hơi hụt hẫng nhẹ. Đến nơi rồi, mình đi chơi như bình thường, nhưng vẫn len lén để ý các bạn nhân viên để xem có sự sắp xếp nào đặc biệt không? Vậy mà mình cũng phải từ bỏ mọi hy vọng bởi… không ai thể hiện một điều gì hết.

Đạt: Lý do chiếc nhẫn không bị lộ là do mình đã gửi cho Mon cầm theo. Lý do nhân viên khách sạn không để lộ cũng là do mình đã dặn rất kỹ: “Tuy hôm nay anh có diễn ra sự kiện quan trọng, nhưng các em nhất định không được đối đãi tụi anh đặc biệt.” Các bạn nhân viên cũng biết Trúc là KOL nên tính làm này làm kia, nhưng mình nói hãy cứ để mọi thứ diễn ra thật bình thường. Thật may là vì sự chuẩn bị đó nên Trúc không mảy may nghi ngờ.

Trúc: Trước khi anh cầu hôn, có một bạn mang bánh kem ra chúc mừng 6 năm gặp nhau. Em đã nghĩ mọi thứ chỉ đến đó thôi…

Đạt: Đó cũng là một phần của sự sắp xếp. Mình đi cả một chuyến du lịch như vậy mà không có gì bất ngờ thì Trúc sẽ nghi. Vậy nên mình và Mon đã bàn nhau sẽ mang một chiếc bánh kỷ niệm ra trước.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 4.

Giây phút chiếc nhẫn cuối cùng cũng được mang ra, Trúc cảm thấy như thế nào?

Trúc: Mình không nghe thấy gì hết và mọi thứ xung quanh trở nên lùng bùng. Mọi hy vọng đã bị dập tắt từ khi chiếc bánh kem kỷ niệm được mang ra nên mình không còn mảy may chuẩn bị tinh thần gì hết. Nếu mọi người có xem clip cầu hôn trên mạng sẽ thấy tụi mình đang chơi game, đến lúc anh chuẩn bị bài hát để cầu hôn mình cũng không biết bởi đã chơi game rồi thì mình rất hơn thua. Đến lúc được cầu hôn thì mình như bị ngơ vậy đó.

Tại sao đây lại là thời điểm mà Đạt nghĩ rằng phù hợp để cả hai có một cột mốc mới?

Đạt: Như Trúc nói, chúng mình chưa từng ngồi xuống để nói chuyện nghiêm túc về việc mối quan hệ này sẽ đi tới đâu trong suốt 6 năm vừa rồi. Mọi thứ xảy ra mà mọi người nghĩ là cột mốc thì tụi mình lại không. Chẳng hạn, ngày quen nhau cũng chỉ là một ngày mà Trúc chọn, cũng chẳng có một ngày cụ thể rằng sẽ chúng ta sống chung với nhau hay ngồi lại quyết định bao giờ sẽ cưới. Tuy nhiên, bất kỳ mối quan hệ nào cũng sẽ đến một thời điểm mà cả hai thấy được tương lai của mình với người kia. Mình mong muốn được chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống của mình với người còn lại. Mặc dù bọn mình đã quen nhau khá lâu và mình không phải chịu áp lực từ gia đình, nhưng tụi mình không tính trước tương lai dựa trên năm tháng đã qua, mà chỉ nghĩ là, đây là lúc nếu có những thứ trong tương lai với người này sẽ rất vui.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 5.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 6.

Quay trở lại một chút vào thời điểm đầu khi mới quen nhau đi, Trúc từng chia sẻ mình có phần dè dặt trước chàng trai này. Vì sao vậy?

Trúc: Có khá nhiều lý do. Đầu tiên là bởi khi đó mình đang thích người khác chứ không phải anh Đạt. Lý do thứ hai là vì anh Đạt là… phi công. Xin lỗi tất cả các anh phi công nhưng mình thấy có một định kiến là phi công thường được bao quanh bởi rất nhiều cô gái xinh đẹp, làm việc trong một môi trường cũng toàn người đẹp nữa. Mình nghĩ bạn gái nào cũng sẽ cảm thấy không an toàn ban đầu khi nghĩ tới những điều đó. Và thế là ban đầu mình chỉ coi anh Đạt là một người bạn mà mình có duyên gặp gỡ thôi.

Còn Đạt thì sao?

Đạt: Bọn mình gặp nhau trong một chuyến đi với bạn bè. Mình hoàn toàn không biết Trúc cho tới lúc chuẩn bị đi. Hồi đó, mình đang độc thân, thấy Trúc xinh xắn và dễ thương nên cũng muốn thử tán xem thế nào. Cuối cùng lại nhận về một kết quả rất phũ. Phũ đến mức mình không hiểu vì sao Trúc lại phũ như thế. Nhưng mình thì lại không quen bị phũ như vậy, nên mình vẫn giữ liên lạc và thỉnh thoảng gặp gỡ, đi ăn cùng. Trong suốt một năm sau đấy, mình nhận ra Trúc không giống với những gì Trúc chia sẻ trên mạng, không chỉ làm khùng làm điên mà còn rất nhiều những điều thú vị khác mình khám phá ra dần dần. Dù vẫn phũ với mình, nhưng cả hai vẫn là những người bạn. Mình vẫn nhớ, có lần Trúc nói: Anh yên tâm, em không thích anh đâu. Mình hoàn toàn ổn, nhưng sau một năm, vào lúc không ngờ nhất thì mình phát hiện… Trúc thích mình.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 7.

Trúc: Lúc đó mình vừa kết thúc một mối quan hệ mà mình không đặt quá nhiều tình cảm vào họ. Mình tự hỏi: Tình yêu trong một mối quan hệ có quan trọng đến vậy không? Mình không thích người ta nhiều nhưng vẫn ở cạnh họ, mình thấy bứt rứt lắm. Và sau khi kết thúc mối quan hệ đó, mình thoải mái hơn rất nhiều. Không còn đặt nặng việc mọi chuyện phải đi tới A hay B, mình đặt cảm xúc lên trên hết để bắt đầu. Có thể là từ bạn bè rồi đến tìm hiểu, không hợp thì lại làm bạn tiếp – mình nghĩ đơn giản vậy thôi. Mới gặp anh Đạt, mình thấy anh này đẹp trai nên cứ hẹn hò và đi ăn với nhau thử xem sao.

Từ những mối quan hệ cũ, cả hai đã có được những trải nghiệm gì để trở thành một phiên bản hoàn thiện cho mối quan hệ này?

Trúc: Mình tự rút cho mình một bài học khá tâm đắc: Ngoại trừ tình yêu thì không là gì cả. Mình từng trải qua một mối quan hệ mà mình đồng ý chỉ vì người ta quá tốt bụng. Ai đó nói rằng hãy chọn người yêu mình chứ đừng chọn người mình yêu, và thời điểm đó mình đã làm như vậy. Người ta rất tốt, tốt với mình và cả gia đình mình nữa. Thế nhưng, mình nhận ra rằng nếu không có tình yêu thì mọi thứ trôi đi rất nhanh.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 8.

Trong mối quan hệ đó, một tháng mình chỉ gặp người ta một lần thôi cũng được, dù bản thân là người dính người yêu vô cùng. Nếu một ngày vắng anh Đạt, mình cũng không chịu được đâu.

Đạt: Mọi người xung quanh đều nói rằng – từ khi quen Trúc, mình đã thay đổi khá nhiều. Điều này có thể đúng nhưng nó không xuất phát từ một sự cố gắng nào cả. Mình tự thấy đó là bản năng của mình. Khi ở cạnh Trúc, mình có một phiên bản khác với mình trước kia, là mình tự muốn thay đổi chứ không cần một sự cố gắng nào. Sự thay đổi đó không đến từ bất kì mối quan hệ nào mà chỉ là mình đã trưởng thành và già dặn hơn. Trúc gặp mình ở năm 28 tuổi đương nhiên sẽ khác mình ở năm 20 tuổi rồi.

Vậy trong tình yêu, đối phương là một người như thế nào trong mắt của bạn?

Đạt: Trúc rất cảm xúc theo hướng mãnh liệt nhưng đôi lúc cũng có thể thái quá. Là một Cự Giải, cảm xúc của Trúc giống một chuyến tàu lượn siêu tốc. Khi đã giận thì rất khủng khiếp nhưng hết giận thì qua rất nhanh.

Trúc: Trong tình yêu, anh Đạt là một người rất an toàn. Thời điểm đầu, mình nghĩ anh Đạt rất đào hoa nên hay trêu là phải giữ chồng. Nhưng thật ra, anh đã đáng tin. Đúng là khi mình vui thì rất vui còn buồn thì rất buồn, nhưng với anh Đạt, mình không biết anh đang vui hay buồn. Khi nào anh cũng giống một mặt hồ phẳng lặng và khó đoán. Bạn bè thường nói trước đây anh rất khác, nhưng mình cũng khó mà tưởng tượng được anh khác như thế nào, bởi gương mặt đó chỉ có đúng một biểu cảm trong mọi hoàn cảnh thôi. Và đó là điều mình cũng thấy rất thú vị về anh.

Trong suốt 6 năm yêu nhau, có bao giờ hai bạn phải đối mặt với một tình huống thử thách trong mối quan hệ này?

Đạt: Có lẽ là khi vừa quen nhau 2-3 tháng thì COVID xảy ra. Nghề của mình bị ảnh hưởng trực tiếp từ dịch. Mình ở nhà suốt mùa dịch và không có thu nhập. Thời gian đó, cả hai bắt đầu sống chung. Đó là một giai đoạn thử thách với mọi mối quan hệ và chính nhờ khoảng thời gian này, mình đã thay đổi rất nhiều về quan điểm sống lẫn quan điểm yêu.

Trong thời gian yêu nhau, có những lúc giận dỗi, chúng mình ngồi lại và nói câu chuyện liệu chúng ta sẽ đi đến đâu. Có những bất đồng trong một chủ đề cụ thể và chúng mình đều nhận ra rằng mỗi lần cãi cọ đều nói về nó nhưng không ai chịu thay đổi. Tuy nhiên, những cãi cọ đấy chỉ diễn ra trong 1-2 ngày rồi lại thôi.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 9.

Trúc: Trong suốt 4 năm đầu quen nhau, chúng mình gần như không cãi nhau. Phải đến năm thứ 4, chúng mình có những tranh cãi về một vấn đề và hai bên không hiểu nhau. Có những lúc mình thấy, giờ mình cũng… già rồi. Tiếp tục quen một ai đó lúc nào cũng phải chịu đựng mình như vậy và ngược lại thì mình không có năng lượng. Mình bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc rằng đây có phải mối quan hệ mình nên tiếp tục duy trì không? Thế là về nhà 2 ngày. Nhưng sau 2 ngày, mình lại… quên hết. Anh Đạt lại là người sâu sắc hơn mình, anh nói mình cần phải chịu trách nhiệm với cảm xúc của bản thân chứ không thể vui thì khiến anh vui, buồn lại làm anh buồn. Mình ngẫm nghĩ và thấy bản thân cũng vô trách nhiệm khi lỡ làm tổn thương người khác thật.

Đạt: Đến bây giờ, nếu Trúc giận hay không giận mình thì vẫn phải ở với nhau. Đính hôn rồi, cả hai phải có trách nhiệm vì giờ đã là một. Cảm xúc của người kia cũng là trách nhiệm của mình mà.

Yêu nhau cũng là yêu cả những điều không hoàn hảo của người kia nữa. Vậy cho đến khi nào thì hai bạn thoải mái cho người kia thấy những góc tối, những điều chưa đẹp, những khuyết điểm của mình?

Đạt: Khi bắt đầu mối quan hệ với Trúc, mình khá giống với phiên bản bây giờ. Đơn giản là bởi lúc tán Trúc, Trúc không đồng ý là mình đã ngả bài luôn rồi.

Trúc: Mình thì khá lâu đó. Trúc là một người mong muốn cuộc sống thật giống với những gì mình vẽ ra. Mình cũng không kiểu người tâm sự quá nhiều những câu chuyện buồn nên luôn tìm cách gạt đi những muộn phiền để sống thật vui vẻ và tích cực. Nhưng giấu đi cũng không có nghĩa là nó không tồn tại. Và đến một giai đoạn, chắc cũng phải 3-4 năm, mình bắt đầu bộc lộ dần ra những điều mình giữ trong sâu kín.

Đạt: Đó không phải những tật xấu mà chỉ đơn giản là những câu chuyện mà Trúc không chia sẻ với ai. Cả Trúc hay mình đều là những người thường chia sẻ hình ảnh bản thân trên mạng xã hội, vậy nên những thứ mình không nói với ai mới là những điều giá trị mình chỉ có thể dành cho những người ở sát bên nhất.

Sau 6 năm yêu nhau, Có một điều bất ngờ khác xa với tưởng tượng của hai bạn về người kia không?

Đạt: Trúc là một người có nội lực rất mạnh. Dù Trúc thể hiện điều đó trên mạng rất rõ, nhưng ở ngoài, mong muốn thể hiện bản thân và nội lực bên trong của Trúc còn mạnh hơn. Có nhiều thứ mà trước đây, Trúc biết là điểm yếu của mình và thậm chí rất ghét phải làm, nhưng hiện tại thì dù rất bận nhưng Trúc luôn cố gắng để cải thiện. Nỗ lực thay đổi bản thân của Trúc rất mạnh mẽ và thậm chí còn mạnh hơn cả mình nữa. Bản thân mình là đứa thường chọn con đường thuận lợi với những ưu điểm của bản thân hơn là tìm cách khắc phục yếu điểm. Trúc thì ngược lại, và đó là điều khiến mình bất ngờ nhất về Trúc.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 10.

Trúc: Khi bắt đầu quen một ai đó, chúng ta thường có xu hướng thể hiện những gì tốt đẹp nhất và che giấu những điểm xấu bên trong. Nhưng anh Đạt thì ngược lại, anh luôn thể hiện mình là một bad boy và bất cần. Trúng thời điểm mình muốn quen một người không cần phải xác định quá nhiều, ai ngờ cuối cùng lại thành good boy rồi lại thành chồng. Quen anh rồi, mình lại thấy có thể học anh rất nhiều điều, nhất là cách anh sống tử tế với mọi người xung quanh. Ngay cả việc nhìn cách anh sống, mình cũng có thể học và trở thành một người tốt hơn. Mình ít khi thấy ai như vậy, nên càng quen càng thích!

Thế còn những khía cạnh bất ngờ mà chính bản thân mỗi người tự khám phá về mình?

Đạt: Đi suốt một quãng đường, từ ở bên ai đó cho đến độc thân rồi lại quen tiếp người này, người kia – đó là cả một hành trình dài. Ở cạnh Trúc, mình thấy được sự phát triển trong tư duy và quan điểm sống của bản thân đã thay đổi rất nhiều. Bất ngờ về bản thân thì không đúng, nhưng mình ý thức được sự khác biệt trong những góc nhìn cuộc sống đã đổi khác ra sao. Mình của hiện tại là bởi mình từng là những con người khác nhau trong quá khứ. Mình vui vì thấy con người mình phát triển theo hướng tốt hơn chứ không thấy bất ngờ.

Trúc: Mình lại thấy rõ sự thay đổi của bản thân. Từ nhỏ, mẹ và bà mình đã dạy rằng: Con gái đi làm, kiếm tiền nhiều không tốt lắm đâu. Phải dành nhiều thời gian ở nhà và chăm sóc chồng con. Cả mẹ và bà đều làm những việc đó cho gia đình và rất hạnh phúc. Nhưng mình vốn là đứa có cá tính mạnh và nhiều bạn trẻ bây giờ cũng thế. Chúng mình khao khát chứng tỏ bản thân với thế giới, rằng những việc đàn ông làm được thì phụ nữ cũng làm được chứ sao. Mình lao vào làm thật nhiều và cũng đam mê công việc nữa, ngày nào không đi làm là mình bứt rứt liền.

Nhưng khi ở trong mối quan hệ với anh Đạt, mình phát hiện hóa ra mình còn một phiên bản nữa là thích ở nhà làm nội trợ. Mình chưa từng nghĩ tới điều này và gia đình cũng rất bất ngờ khi thấy mình như vậy. Các bạn trong công ty mình có thể làm chứng, mọi người hay trêu là cứ treo hình anh Đạt ra là mình… dễ tính liền. Trong công việc mình có thể rất hầm hố, khó tính, mạnh mẽ, nhưng khi về nhà, mình chỉ muốn thật nhỏ bé khi ở cạnh chồng của mình thôi. Mình tự hào về điều đó và biết rằng bên trong mình vẫn còn một người phụ nữ dịu dàng muốn chăm sóc và dành hết những điều tuyệt vời nhất cho gia đình nhỏ.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 11.

Nhiều người phụ nữ thành công gặp rất nhiều khó khăn trong việc thể hiện sự yếu mềm và dịu dàng của mình đó. Trúc có gặp khó khăn trong việc cân bằng giữa hai con người đó của mình không?

Trúc: Mình nghĩ đơn giản lắm. Đa phần phụ nữ sẽ chờ đợi người đàn ông của mình mua cho một món quà, chờ anh ấy chủ động nhắn tin trước. Mình thì ngược lại. Mình muốn được tặng quà thì mình tự mua hoặc mình nói với anh. Mình muốn nhận tin nhắn chúc ngủ ngon thì mình nhắn trước cho anh. Mình luôn là người chủ động trong mối quan hệ này chứ không chờ đợi anh tạo ra cho mình cảm giác đủ đầy. Muốn đi đâu mình sẽ rủ anh đi, muốn ăn gì sẽ nấu cho anh ăn… anh Đạt nghĩ rằng mình tốt với anh nhưng thật ra là mình tốt với mình đầu tiên. Phải là mình không có cảm giác chán trước thì người yêu mình mới thấy mới mẻ chứ. Đến bây giờ, mình vẫn thấy tình yêu tươi mới như ngày đầu. Hẹn nhau đi ăn, mình tới trước mà thấy anh Đạt đi từ xa tới là tim mình đã rộn ràng và bắt đầu xà nẹo rồi.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 12.

Điều khiến hai người tự hào nhất về người kia là…

Trúc: Mình chưa từng chia sẻ điều này và đây cũng là lần đầu tiên mình nói trực tiếp với anh Đạt. Trong mắt em, anh là một người rất tử tế, đôi lúc em hơi bực vì sự tử tế của anh. Biết anh tử tế quá sẽ thiệt thòi nhưng vì anh chọn cách sống như vậy nên mình chấp nhận.

Khi đi gặp các anh chị đồng nghiệp của anh Đạt, nhiều người nói riêng với mình: Phải ráng giữ Đạt nha. Cả sếp, cả đồng nghiệp, cả những bạn học sinh đều nói như vậy, bởi anh Đạt là một người rất tốt. Ngay lúc đó, mình biết mình đã chọn đúng người. Mình tự hào vì anh không chỉ tử tế với mình mà còn với gia đình mình, đồng nghiệp, những người xung quanh, thậm chí tử tế cả với những người anh không thích. Mình muốn con mình có một người cha như vậy, một người cha sẽ dạy con đâu là đúng sai và đừng bao giờ làm chuyện xấu.

Đạt: Với mình, những người có khả năng nhìn nhận được những khuyết thiếu của bản thân là bởi họ luôn có sự soi chiếu những câu chuyện trong quá khứ, từ đó hình thành một phiên bản hoàn thiện của hiện tại. Đó là điều ít người làm được, nhưng Trúc làm được. Như mình nói, trong một mối quan hệ, mình không cố gắng thay đổi bản thân, Trúc thì có. Trúc luôn là người thay đổi nhiều hơn trong mối quan hệ này – và đó là điều khiến mình cảm thấy tự hào.

Khi bước vào mối quan hệ này, hai người có cho mình những kỳ vọng riêng không?

Trúc: Ban đầu, mình không kỳ vọng gì hết. Mình chỉ muốn một mối quan hệ tới đâu thì tới, vui thì quen không vui nữa thì… thôi. Mãi đến vài năm sau, mình kỳ vọng rằng mình muốn con mình có… mã gen này. Càng quen lâu mình càng thấy mã gen này tuyệt vời và đã quyết tâm thì mình phải làm cho được.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 13.

Đạt: Mình cũng không có kỳ vọng gì. Cả hai người đến và phát triển với nhau một cách tự nhiên. Từ ban đầu, hai đứa có cuộc sống và tính cách khác nhau, mình cũng không nghĩ sẽ đi đường dài với bạn này. Cũng không hy vọng Trúc phải thay đổi vì mình.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 14.

Đạt có vẻ luôn là người nhường Trúc trong mối quan hệ này đúng không?

Trúc: Mình nghĩ như vậy. Anh Đạt luôn bằng phẳng, trầm ổn, không có nhu cầu gì quá đặc biệt. Chẳng hạn khi mình nói, hôm nay em muốn tặng anh một món quà. Anh đáp: Anh chẳng muốn gì cả, anh đâu có thiếu gì đâu? Mình muốn đi đâu, anh Đạt sẽ chiều. Muốn làm gì, anh Đạt cũng nghe theo.

Đạt: Mình lại nghĩ, bởi mình là một mặt phẳng, nên ai là người dao động lên xuống nhiều hơn thì mới là người… nhường nhiều hơn chứ nhỉ? Mình không phải điều chỉnh quá nhiều, và nếu có nhường nhịn Trúc thì cũng bởi chỉ cần Trúc vui là mình thấy vui.

Dạo gần đây, Hà Trúc nổi tiếng trên mạng với biệt danh “phú bà”. Đạt nghĩ sao về biệt danh này?

Đạt: Mình nghĩ ai cũng xứng đáng nhận được thành quả từ những gì mình bỏ ra. Trong suốt 7-8 năm, Trúc luôn nỗ lực hết mình và giờ là thời điểm nhận được trái ngọt. Mình vui vì vợ mình là phú bà.

Trúc: Mình xin cắt lời là anh không quan tâm đâu. Hồi mới quen anh Đạt, mình giản dị lắm. Luôn xách túi cói, mặc váy bồng bềnh và đi dép lê. Đến bây giờ, mình đeo túi xách đắt tiền thì ảnh cũng… không quan tâm. Mua đồ hiệu, anh cũng… không quan tâm. Mình sao cũng được, như thế nào, với anh cũng… bình thường.

Có một quan điểm cũ kỹ trong xã hội rằng: Đàn ông cần là người thành đạt hơn trong gia đình để làm chỗ dựa cho vợ. Có bao giờ hai bạn gặp phải áp lực từ những định kiến đó?

Trúc: Mình bị thu hút bởi những người đàn ông giỏi và thành công. Đến thời điểm hiện tại, như mình có nói, mình có kiếm được bao nhiêu tiền thì anh Đạt cũng không quan tâm. Anh vẫn đối xử với mình và gia đình như những ngày đầu tiên. Tiền em kiếm được, em cứ xài đi. Anh không quan tâm đến việc mình kiếm tiền như thế nào bởi anh tự tin rằng anh có thể lo cho mình một cuộc sống sung túc. Trong suốt 5 năm qua, mình chỉ lo mua túi thôi còn chuyện lớn nhỏ đều do anh Đạt lo hết. Mọi người gọi mình là phú bà thì anh lẫn gia đình cũng không để ý lắm, chỉ khuyến khích mình hãy đi làm đẹp và tận hưởng cuộc sống thật trọn vẹn, những thứ còn lại, cứ để gia đình này lo cho con.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 15.

Nhắc đến gia đình mới nhớ, buổi gặp đầu tiên của hai người với hai nhà diễn ra như thế nào?

Đạt: Mình là gout của mẹ vợ.

Trúc: Gout mẹ mình khi con gái quen bồ đó là phải đẹp trai. Cứ đẹp trai trước đã, sự nghiệp tính sau. Mẹ mình đọc báo thì đã thấy rất ưng anh Đạt rồi. Còn với gia đình anh Đạt, dù là người Bắc nhưng mọi người rất thoáng với mình. Có lần mình giả bộ dán hình xăm giả vì chuẩn bị chụp một bộ hình và hiên ngang đến gặp bố chồng. Mà theo anh Đạt, bố anh rất ghét xăm trổ. Vậy mà thấy thế, bác vẫn rất bình thường…

Đạt: Nhưng chắc nội tâm cũng hơi dậy sóng đấy. Nhưng mình nghĩ, đều là do xuất phát từ việc bố mình rất yêu quý con dâu thôi.

Trúc: Gia đình mình rất mê những người đàn ông chậm rãi, nói lời nào là chắc lời đó. Anh Đạt về nhà là trọn 10/10 điểm, mẹ ưng lắm rồi.

Đạt: Bố mình lại rất khó tính, nhưng sau khi gặp Trúc thì không có ý kiến gì. Với một người đàn ông người Bắc khó tính mà không nói gì thì chứng tỏ là rất hài lòng rồi.

Là một cặp đôi cực kỳ được lòng cư dân mạng. Có khi nào, điều đó vô tình tạo ra áp lực cho hai bạn trong mối quan hệ của mình?

Đạt: Nói vậy thôi, bọn mình không phải một cặp đôi chia sẻ nhiều trên mạng xã hội. Bản thân mình hiểu rằng, trong chuyện tình yêu, tụi mình không phải chuyên gia. Mình cũng giống với hàng triệu cặp đôi ngoài kia, là hai con người hoàn toàn khác nhau và cùng bước vào một mối quan hệ. Mọi thứ đều mới mẻ và hai đứa đều phải học. Mình cảm ơn vì đã may mắn gặp được người còn lại. Trên đời này, chẳng có một công thức chung cho tất cả mọi tình yêu. Gặp được người phù hợp, mình sẽ lựa bản thân mình để mối quan hệ có thể phát triển.

Trúc: Thật ra tụi mình không cố gắng đưa ra những hình ảnh đẹp của nhau đâu, mọi thứ đến hoàn toàn tự nhiên. Thậm chí những hình nào xấu nhất của mình đều là do anh Đạt up hết. Mọi chia sẻ về người còn lại, về tình yêu của cả hai đều xuất phát từ cảm xúc ngẫu nhiên, vậy nên cũng chẳng hề có nỗ lực để xây dựng hình ảnh hoàn hảo để mà cảm thấy áp lực.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 16.

Tôi hỏi câu này vì dạo gần đây, có rất nhiều những cặp đôi đẹp từng khiến cư dân mạng mê mẩn, nhưng rồi khi họ chia tay, mọi người lại nói đã mất niềm tin vào tình yêu và lấy những lời hẹn thề ra để hoài nghi. Góc nhìn của hai bạn về sự đổ vỡ như thế nào?

Trúc: Với mình, điều đó hoàn toàn bình thường. Mình không biết ngày mai mình sẽ thế nào thì làm sao biết được người khác sẽ thế nào. Làm sao mình biết được 5 năm sau mình có còn yêu người này hay không? Có phải là một người mẹ tốt hay không? Đổ vỡ là điều không ai muốn, nhưng khi đã là vợ chồng thì ta cần có trách nhiệm để ngồi xuống và giải quyết với nhau.

Trúc nghĩ, các cặp đôi nổi tiếng sẽ được quan tâm nhiều hơn nên chuyện riêng cũng trở thành chuyện chung để bàn tán của mọi người. Ở ngoài đời, hợp tan là điều bình thường. Hãy coi vấn đề này nhẹ nhàng thôi, dù là người nổi tiếng hay người thường thì đó cũng là câu chuyện của họ mà. Có chia ly thì cũng là quyết định phù hợp nhất với cuộc sống của họ rồi, mọi người hãy chúc phúc cho họ bởi dù thế nào đi nữa, ai cũng xứng đáng được tôn trọng và hạnh phúc.

Đạt: Có một bộ phim mình rất thích và rủ Trúc xem cùng nhưng đến nửa phim thì Trúc ngủ mất, tên phim là Arrival. Bộ phim cho mình ý niệm rằng: Nếu chúng ta biết kết cục không tốt về một câu chuyện nào đó, nhưng nó lại là một phần trong đời mình – thì liệu ta có đi tiếp hay không? Trong tình yêu cũng vậy, ta không thể nói trước rằng mối quan hệ có kết thúc tốt đẹp hay không? Tuy nhiên mình có niềm tin rằng dù mối quan hệ có đổ vỡ thì mỗi người cũng đã có những kỷ niệm thật đáng nhớ với người kia. Chỉ có họ mới đủ quyền nói rằng mối quan hệ đó có xứng đáng hay không. Và mình tin đa phần câu trả lời sẽ là có.

Hà Trúc - Quang Đạt: Đến một ngày, mình muốn con mình có mã gen của người này!!! - Ảnh 17.

Với mình cũng vậy, mình biết cuộc đời này thiên biến vạn hóa và chẳng ai nắm bắt được điều gì sẽ xảy ra. Nhưng mình tin là khi Trúc và mình cùng bước sang một trang mới, hai đứa tụi mình sẽ cố gắng hết sức để đi đến cái đích mà cả hai đều mong muốn.

Câu hỏi cuối cùng nè, hôm trước mình mới xem Queen of tears và có cảnh hai nhân vật chính gửi một lời chúc tới bản thân trong 5 năm sau. Hai bạn hãy gửi cho chính mình của 5 năm nữa một lời chúc như vậy nào!

Đạt: Gửi tới bản thân của 5 năm sau – có thể là đang stress vì con cái lắm đây. Đứa thứ nhất chuẩn bị vào lớp 1, đứa thứ hai thì chắc sắp ra đời. Mình có thể có những hôm mất ngủ đấy, nhưng hãy nhớ lý do vì sao mình cưới vợ, vì cô ấy muốn có mã gen tốt của mình và vì người ta nhìn thấy mình sẽ là một người bố tốt. Mình cần sống như vậy, cần trở thành một người bố tốt, một người chồng xứng đáng.

Trúc: Gửi Trúc của 5 năm sau – chắc đang mập vì đã sinh 2 đứa con rồi đây, da cũng không được căng bóng như bây giờ, nhưng mong Trúc 5 năm sau hãy yêu thương gia đình, yêu con cái và dành thật nhiều thời gian cho gia đình của mình. Trúc bây giờ vẫn còn tham công tiếc việc và nghĩ mình không còn thời gian để làm gì nữa. 5 năm sau, hãy biết cách kiểm soát cảm xúc của mình, không chỉ là vì chồng mà còn là để nuôi dạy con cái tốt hơn. Hy vọng Trúc sẽ mua thêm được vài căn nhà cho con cái sau này. Hy vọng vòng tròn của hai gia đình sẽ luôn yêu thương nhau. 5 năm sau, mình sẽ dành cho gia đình tất cả những điều tốt đẹp nhất.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

Time limit exceeded. Please complete the captcha once again.

Latest from Blog