Có lẽ chẳng hề ngoa khi nói Băng Di chính là người khiến khán giả phải vỗ tay nhiều nhất, cảm thán nhiều nhất trong những ngày đầu tiên mà bộ phim Đất Rừng Phương Nam ra rạp. Chúng ta có được một Tư Mắm sinh động, thú vị trên màn ảnh thông qua màn trình diễn của nữ diễn viên. Một Tư Mắm trọn vẹn cảm xúc và một màn trình diễn đủ hay để người xem phải vỗ tay.
Đến với chúng tôi trong những ngày quá bận rộn với việc quảng bá bộ phim Đất Rừng Phương Nam, Băng Di vẫn giữ được trạng thái tinh thần vô cùng thoải mái. Cô hồ hởi nhắc về hành trình làm phim không ít gian nan; về sự chỉ dạy vô cùng đáng trân trọng của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng cùng Trấn Thành; về những nuối tiếc sau khi tác phẩm lên sóng,… Một cuộc trò chuyện ngắn nhưng rất nhiều cảm xúc bởi có lẽ những ngày này, Băng Di đang được sống trong những xúc cảm rất đặc biệt.
Băng Di chia sẻ về trải nghiệm tham gia bộ phim Đất Rừng Phương Nam
Tôi không cam tâm khi Tư Mắm hết vai sớm như vậy
Chào Băng Di, bạn có thể chia sẻ cảm xúc hiện tại khi mà vai diễn của mình được đón nhận vô cùng nồng nhiệt chứ?
Cảm xúc đầu tiên của tôi dĩ nhiên là thở phào nhẹ nhõm, vì trước đó mình cũng lo lắng rất nhiều. Trước khi bộ phim ra mắt, tôi không biết là mọi người cảm thấy hài lòng hay không, mọi người phản hồi như thế nào về vai diễn của mình. Bản thân mình là diễn viên thì đã cố gắng hết sức trong khả năng của mình rồi. Nhưng mà một vai diễn thành công hay không và có tạo được cảm xúc cho khán giả hay không, còn tùy thuộc rất nhiều yếu tố và mỗi người, mỗi khán giả, người ta có một nhận định riêng, một sở thích riêng. Không biết số đông là thích hay chưa thích nên mình đã hồi hộp rất nhiều.
Sau những ngày khởi chiếu đầu tiên, tôi cùng với tất cả mọi người ngồi xem phim và cũng đọc rất nhiều bình luận ở trên mạng về phản hồi của khán giả thực tế khi họ đi xem tại rạp, họ mua vé. Nhìn chung là mọi người cảm thấy hài lòng về phần thể hiện của mình. Đó là điều làm cho mình giống như gỡ được một cục đá trong lòng, không còn áp lực nặng nề nữa.
Một phản ứng của khán giả mà bạn nhớ nhất?
Tôi may mắn được ngồi xem với mọi người 3 lần và điều khiến tôi ấn tượng nhất là khi tới cảnh kết của nhân vật Tư Mắm thì mọi người vỗ tay rất nhiều. Lần đầu tiên tôi có trải nghiệm đó với vai diễn của mình ở một rạp chiếu phim rất lớn. Đó là một cảm xúc rất tuyệt vời.
Cả 3 lần tôi xem tại rạp thì là cả 3 lần mọi người đều có hiệu ứng như vậy, cứ thấy cảnh đó là mọi người vỗ tay. Khi ra mắt phim với báo giới, tất cả các cô chú anh chị ở thủ đô thì mọi người cũng có hành động như vậy.
Thực sự tôi không hi vọng nhiều là ở thủ đô Hà Nội, mọi người sẽ hưởng ứng nhiều giống như Sài Gòn. Vì một vấn đề là phim này mang yếu tố về văn hóa miền Nam rất nhiều và không phải ai cũng có thể hiểu được hết về văn hóa vùng miền. Thì phim này có thể tạo ra cảm xúc rõ ràng cho mọi người hay không, điều đó mình không thể đoán trước được. Khi ra đây mình mới thấy là ồ, thật ra yếu tố văn hóa cũng là có một phần nào đó sẽ quyết định sự thành công của bộ phim, nhưng mà nó chưa phải là tất cả. Nếu như bộ phim có thể chạm vào cảm xúc của tất cả mọi người thì cho dù là văn hóa vùng miền nào, mọi người cũng sẽ cảm nhận được. Khi mà mọi người xem xong, mọi người vỗ tay, mình vui vô cùng. Vì đối với tôi, khán giả thủ đô rất kỹ tính trong việc lựa chọn tác phẩm nghệ thuật và làm những việc liên quan đến nghệ thuật. Tràng pháo tay của mọi người như là một sự công nhận về công sức của cả ekip Đất Rừng Phương Nam đã bỏ ra.
Khán giả thích mình như vậy thì bạn có thấy tiếc không khi Tư Mắm hết vai sớm quá?
Lúc được xem bản dựng chính thức lần đầu tiên, tôi có giỡn với mọi người, với bên phía biên kịch là “em không cam tâm Tư Mắm chết sớm như vậy”. Lúc mình quay và dựng, cảm giác khác nhau lắm. Khi quay thì mình biết là mình làm tốt nhưng không biết là khi lên dựng nó sẽ như thế nào. Việc dựng phim rất quan trọng và bản dựng này quá sinh động, phim làm cho vật Tư Mắm quá sinh động, quá màu sắc. Nhờ vậy nên tính hiệu quả so với lúc mình diễn ở phim trường nó nó cao hơn rất nhiều. Đương nhiên khi mà như vậy thì mình sẽ hơi tiếc vì phim còn có 2 phần nữa.
Nhưng mà nói thì nói vậy thôi, vì mỗi vai diễn không quan trọng là xuất hiện nhiều hay ít. Xuất hiện nhiều mà mình không tạo được ấn tượng gì hết thì rất là phí, nó làm cho mọi người sẽ chán nản, buồn ngủ khi xem và người diễn viên cũng đã mất công sức. Họ đi quay rồi nhưng lại không có hiệu quả cao thì rất là phí, phí công sức của mọi người và phí cả thời gian của khán giả. Đối với tôi cho tới thời điểm này, việc xuất hiện nhiều ít không có quan trọng bằng việc là mỗi lần mà mình xuất hiện nó phải có cái đặc biệt, cái ấn tượng. Giống như bản thân tôi cũng không tham gia nhiều phim vì mình biết khả năng và sức khỏe của mình không đảm bảo thời gian làm việc liên tục. Tôi muốn lâu lâu tham gia một phim nhưng phải hết mình, phải lăn xả với nó, phải cống hiến hết khả năng của mình để khán giả thấy mỗi khi tôi xuất hiện, tôi sẽ tạo được ấn tượng tốt.
Nghĩa là bạn không còn tiếc nuối gì về nhân vật và màn thể hiện của mình?
Phim lần này có rất nhiều nhân vật, không đơn giản là chỉ một vài người thôi. Ở phần này thì vai trò, sứ mệnh của Tư Mắm cũng đã hoàn thành rồi. Ở những phần sau sẽ phải đến những nhân vật khác. Họ sẽ có đất diễn của chính mình, sẽ tạo ra những cảm xúc khác nữa. Người lợi nhất chắc chắn là khán giả. Mọi người sẽ được xem rất nhiều những nhân vật khác với màu sắc, tinh thần và cá tính khác nhau.
Tôi nghĩ nếu khán giả xem được nhiều dạng vai thì sẽ thú vị hơn. Cứ một nhân vật sẽ không phong phú. Mà phim này nhiều nhân vật, tôi nghĩ những phần sau sẽ rất thú vị.
Đất Rừng Phương Nam không bị so sánh thì nghĩa là nó không được quan tâm rồi
Nghệ sĩ Cát Phượng (đóng vai Tư Mắm ở Đất Phương Nam) có chia sẻ giá mà Băng Di trang điểm nhẹ nhàng đi một chút, thậm chí là nên để mặt mộc, bạn nghĩ sao về những chia sẻ này?
Đối với tôi, chị Cát Phượng là người đã quá thành công với vai Tư Mắm ở bản phim truyền hình. Và chị Cát Phượng diễn vai đó quá hay, quá ý nghĩa, cái cách diễn của chị cũng rất riêng, hay và độc đáo. Bản thân tôi nếu mà giờ kêu phải diễn kiểu đó của chị Phượng thì cũng là một thử thách quá lớn. Chị Phượng quá tuyệt vời với vai diễn đó rồi và những lời góp ý của những bậc tiền bối giống như chị Phượng thì mình phải luôn tôn trọng.
Còn về việc là tạo hình của nhân vật thì nó nằm ngoài chuyên môn của tôi, vì trước khi mà mình tham gia một phim điện ảnh thì mọi người rất kỹ càng. Trước đó, việc định trang, trang điểm đã được ekip chuẩn bị kỹ, y chang như lúc mình quay thật luôn, đạo diễn duyệt thì mới ghi hình được. Việc này nó ngoài chuyên môn để mà tôi trả lời nên nếu như trả lời thì nhiều khi nó sẽ không chính xác lắm.
Việc bản thân bị so sánh với nghệ sĩ Cát Phượng thì sao?
Tôi nghĩ là cả phim này ai cũng bị so sánh cả. Ngay bản chất bộ phim cũng đã bị so sánh rồi thì đương nhiên là mình phải chấp nhận những điều đó, nó là điều bắt buộc phải có. Đã làm lại đương nhiên mình phải chấp nhận bị so sánh thôi, phải chấp nhận là phim sẽ bị mọi người ngờ vực, vì phiên bản truyền hình Đất Phương Nam quá là thành công, quá tuyệt vời, như một huyền thoại.
Nếu như làm mà không có ai mà so sánh thì nó kỳ lắm, tức là dự án không ai quan tâm luôn. Khi mọi người đã quan tâm thì mới có sự khen chê, góp ý, đánh giá. Những bình luận đó tôi thấy bình thường.
Nhưng bạn cố gắng để bản thân khác với cách diễn của nghệ sĩ Cát Phượng không?
Bộ phim truyền hình Đất Phương Nam, tôi đã xem 3, 4 lần rồi, vì lúc nhỏ mình đâu có gì để giải trí đâu, chỉ có phim này thôi mà nó còn rất hot. Nhưng cũng rất lâu rồi không có xem lại, khi mà mình được mời tham gia thì cũng có một vài người nói là Băng Di tham khảo lại bản cũ đi nhưng tính tôi từ trước tới giờ luôn muốn làm gì cũng mới mẻ. Một điều đã thành công trước đó rồi, mình có cố gắng làm giống cũng sẽ mất đi màu sắc. Đã mất công làm cái mới thì nó phải thực sự mới. Thì ngay cả hai phiên bản đã rất khác nhau rồi thế nên tôi không xem lại Đất Phương Nam vì tôi muốn là mỗi diễn viên, người ta sẽ có cảm nhận riêng.
Chị Cát Phượng, chị sẽ tư duy, cảm nhận về nhân vật Tư Mắm ở phiên bản phim truyền hình với tình tiết như vậy, hành động, suy nghĩ như vậy, chị sẽ thể hiện cách diễn diễn như vậy. Nhưng mà ở phiên bản điện ảnh lần này, nếu như mọi người xem thì mọi người sẽ thấy là nó rất khác, thì đương nhiên cách diễn của mình cũng phải khác đi. Để khi mà khán giả họ xem, họ sẽ vừa thấy sự quen thuộc nhưng cũng phải có cả sự mới mẻ. Còn nếu giống quá thì nói thật là mình coi phiên bản cũ đi, đó luôn là phiên bản tuyệt vời nhất.
Có nghĩa là bạn đã rất hài lòng với cách tiếp cận vai diễn của mình?
Tôi nghĩ là tới thời điểm này thì mình phải trân trọng tất cả những cảm xúc mà khán giả họ mang đến cho mình, cho dù hay hài lòng hay không hài lòng thì nó cũng đã tới cái mức này rồi. Mình cũng không thể thay đổi điều gì nữa. Bộ phim cũng đã được trình chiếu trên tất cả các cụm rạp trên toàn quốc, bây giờ chỉ mong chờ là cảm xúc của khán giả như thế nào.
Tôi không có nói là mình hài lòng vì bản thân tôi, có những cảnh khi xem lại vẫn thấy tiếc là khúc đó mình nên làm khác đi. Vì tôi là người cầu thị và tôi luôn muốn là mỗi lần mình làm gì đó, nó phải tốt hơn lần trước. Cho nên nói là tôi hài lòng với bản thân mình hay không thì không đâu, mỗi lần coi mình sẽ ghi nhớ những thứ mà mình chưa làm được, những phim sau sẽ cố gắng để làm tốt hơn.
Khán giả yêu thương thì mình rất trân trọng nhưng nếu như khán giả cảm thấy là chưa hài lòng thì mình sẽ luôn tiếp thu. Đến thời điểm này thì mình thấy những đóng góp của khán giả rất quan trọng. Nhiều khi đọc mấy bình luận của khán giả tôi thấy rất thú vị, vì họ sẽ có những đóng góp mà nếu như mà mình chịu khó để ý thì nó tốt cho công việc của mình, để mình hoàn thiện mình hơn.
Những cảnh bắn súng, rượt đuổi, lội bùn lầy có gây khó khăn cho bạn nhiều không? “Vết sẹo cuộc đời” phải chăng đến từ cảnh phim này?
Là một diễn viên, mình phải chấp nhận những cảnh khó hay nguy hiểm như bắn súng, rượt đuổi, lội bùn,… Hơn nữa, Tư Mắm là vai diễn đầu tiên mà từ ngày định trang, tôi đã thấy nhân vật đó ở trong mình. Vì vậy, tôi cực kì nhập tâm khi diễn những cảnh quay đó nên không cảm thấy khó khăn gì.
Và “vết sẹo cuộc đời” cũng đến từ cảnh phim này, thành ra nếu hỏi tôi có gặp khó khăn gì trong quá trình tham gia Đất Rừng Phương Nam không thì đây cũng là điều khó khăn duy nhất đồng thời là món quà lưu niệm quý giá của tôi.
Trong phim, Tư Mắm mang guốc gỗ nhưng lâu rồi không đi phim, thành ra tôi cũng ít mang giày cao gót. Lúc diễn tập cho một đại cảnh, tôi mang guốc gỗ không quen nên bị vấp ngã trật chân, mu bàn chân chà xát xuống mặt đất. Những ngày sau đó, vết thương này chưa kịp lành thì tôi liên tục có những cảnh quay lội sình, lội bùn nên bị mưng mủ. Cứ quay xong một ngày, tôi thoa thuốc để vết thương xẹp nhưng hôm sau lại tiếp tục lội sình nên đâu lại vào đấy. Đóng phim xong, tôi cũng định dùng biện pháp thẩm mỹ để xoá sẹo vì phụ nữ mà, ai muốn chân mình có sẹo đâu. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi muốn để luôn vì đó là kỷ niệm đẹp cho một trải nghiệm mà sau này không biết có được gặp lại không.
Những vai diễn đáng nhớ trong sự nghiệp của bạn toàn là vai phản diện, bạn có sợ mình bị chết vai trong mắt khán giả?
Trước đây tôi có suy nghĩ nhiều về vấn đề đó. Nhưng mà sau đó tôi nghĩ mỗi người sinh ra đã có một sứ mệnh. Anh Trấn Thành và đạo diễn Nguyễn Quang Dũng là những người sinh ra để làm nên những tác phẩm đỉnh cao. Cũng có những người sinh ra với sứ mệnh đóng vai chính diện, đào thương để người ta xem, người ta đồng cảm với nhân vật, người ta thương cho số phận và có cảm xúc với nhân vật đó.
Nhưng cũng có những người sinh ra với sứ mệnh là đóng vai cá tính. Và ở thị trường Việt Nam hiện nay tôi cảm thấy lượng diễn viên đóng vai phản diện chưa nhiều lắm. Cho nên nếu như lần này, với dự án này, vai phản diện này mà tạo được ấn tượng cho mọi người thì tôi nghĩ đó là một điều tốt. Để những bạn nào có suy nghĩ giống như tôi ngày xưa là sợ đóng phản diện nhiều, sợ khán giả ghét, sợ bị chết vai thì có thể cân nhắc, cứ đóng những vai cá tính thế này để cho điện ảnh Việt phong phú đa dạng hơn về mặt nhân sự, diễn viên. Những đạo diễn, nhà sản xuất cũng có sự lựa chọn nhiều hơn.
Tôi cũng nghĩ hiện tại khán giả thích dạng vai cá tính, vì nếu hiền quá thì sẽ xa rời thực tế. Cuộc sống hiện đại, ai cũng nỗ lực và có cá tính riêng, thánh thiện quá sẽ hơi khác với cuộc sống ngày nay. Dường như mọi người cũng vì thế mà thích các vai gai góc hơn. Nhiều khi đây là một cơ hội để các diễn viên đóng vai phản diện chứng minh được thực lực.
Vậy có dạng vai nào khác ngoài phản diện mà bạn muốn hướng tới không?
Trước khi đóng Đất Rừng Phương Nam, tôi có một câu nói vui với tất cả mọi người là mình muốn được đóng phim xưa. Tôi thích tạo hình xưa vô cùng nhưng lại không có nhiều dự án mời mình. Tôi muốn lần tiếp theo của mình là một dự án phim xưa và may mắn là tôi đã được tham gia Đất Rừng Phương Nam. Cộng thêm với hiệu ứng hiện tại như vậy thì tôi thực sự mong muốn được tham gia một bộ phim cung đấu với một nhân vật rất cá tính, sắc sảo, có sự suy tính, hiểm ác luôn. Tôi đang rất thích kiểu nhân vật đó nhưng chưa có cơ hội. Hi vọng có một dự án nào như vậy thì mọi người sẽ nhớ tới Băng Di.
Tôi cảm thấy may mắn vì được Trấn Thành mắng
Băng Di có biết lý do vì sao mà đạo diễn quyết định giao vai diễn này cho mình không khi mà bạn vốn không phải một gương mặt quá quen với khán giả màn ảnh rộng?
Tôi nghĩ do mình hợp vai thôi. Làm phim điện ảnh khác với truyền hình. Ở phim điện ảnh, người diễn viên phải làm sao cho đạo diễn thấy sự hợp vai của mình, ở trong cách diễn của mình với nhân vật phải có rất nhiều sự tương đồng. Diễn tốt là một phần, ngoài ra phải thêm ngoại hình hợp với nhân vật. Tôi cũng chưa bao giờ hỏi đạo diễn rằng vì sao mình được chọn nhưng tôi nghĩ nhìn chung thì mọi người sẽ chọn vì hợp vai.
Làm việc với những người rất kỹ tính, cầu toàn, nghiêm khắc như đạo diễn Nguyễn Quang Dũng và đặc biệt là Trấn Thành có nhiều áp lực không?
Đạo diễn Quang Dũng thì đây là lần đầu tiên tôi được tham gia cộng tác, anh Thành thì hai anh em có khá nhiều dự án chung nên anh phần nào biết được kiểu của mình. Bác Dũng tuy là lần đầu tiên làm việc nhưng tôi rất thoải mái vì bác luôn cho diễn viên của mình được tự do sáng tạo, có cách diễn riêng mà không bị can thiệp nhiều, trừ khi mình diễn bị sai quá với yêu cầu của nhân vật.
Anh Thành thì quá là kỹ tính, anh có những chi tiết mà cần phải đúng như vậy, lúc đó anh sẽ nhắc nhở tôi, nói để tôi thể hiện được đúng cái anh cần, thì mình phải tiếp thu. Tiền bối, đàn anh của mình là người quá là giỏi, những đóng góp của anh mang ý nghĩa rất lớn. Khi mình chịu khó mở lòng ra để tiếp thu những lời dạy bảo đó thì sẽ hoàn thiện được vai tốt hơn.
Ngay cả những người như NS Lê Giang, Uyển Ân cũng từng khóc vì áp lực khi làm việc với Trấn Thành, Băng Di thì sao?
Tôi nghĩ chắc mọi người nói vui thôi, không rõ nữa vì tôi chưa hỏi mọi người về câu chuyện đó. Với tôi thì anh Thành khi lên phim trường thì nghiêm túc vô cùng, anh cũng đòi hỏi mọi người hết sức tập trung cho công việc. Khi một người nghiêm túc, tập trung như vậy, người ta sẽ có những đòi hỏi rất cao. Nếu anh không thương đàn em, không muốn nâng đỡ đàn em, không muốn giúp cho dự án tốt hơn, anh không việc gì phải hướng dẫn mọi người. Anh Thành rất nhiều việc, việc gì phải bỏ thời gian ra để làm những điều đó? Nếu anh Thành và đạo diễn Nguyễn Quang Dũng là những người không có tâm thì không bao giờ họ làm những điều như vậy. Thế nên khi anh Thành hay đạo diễn chỉ dạy mình, mình rất biết ơn,vì đó là tốt cho mình mà. Nếu không thương thì người ta không có làm như vậy đâu.
Chuyện Băng Di bị Trấn Thành mắng nhiều nhất trên phim trường thì sao? Lý do cũng như cảm xúc của mình lúc đó thế nào?
Thật ra, câu chuyện này tôi cũng chia sẻ nhiều lần rồi, nhiều người hỏi tôi bị anh Thành mắng thật à nhưng cụm từ “chửi sấp mặt” mà tôi từng nói trong buổi ra mắt phim chỉ là nói vui, chứ làm sao anh Thành chửi tôi được.
Tôi và anh Thành biết nhau từ những ngày đầu, anh ấy là người chứng kiến khoảng thời gian trưởng thành trong nghề của tôi. Lúc tham gia Đất Rừng Phương Nam, anh là người góp ý để tôi có sự hoàn thiện, thay đổi và xuất hiện một cách mới mẻ hơn so với những vai diễn trước đây.
Có những phân đoạn tôi làm chưa đúng, chưa chuẩn, anh phải la và tôi xem đó là những bài học tốt cho mình. Anh Thành là kiểu người kỹ tính, có quá nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực của anh ấy nên mình phải lắng nghe. Tôi cảm thấy may mắn vì được anh mắng, bởi nếu không thương thì anh ấy sẽ mặc kệ. Ai cũng vậy, có thương mới có la. Những cái la của anh Thành đã đóng góp rất nhiều cho vai Tư Mắm của Băng Di.
Cảm ơn Băng Di về những chia sẻ rất thú vị này. Chúc bạn và bộ phim Đất Rừng Phương Nam sẽ gặt hái nhiều hơn nữa những thành công trong thời gian tới.