Thời gian trước, ở Tứ Xuyên (Trung Quốc), câu chuyện một cậu bé 11 tuổi bị ba tên côn đồ bắt cóc và trốn thoát thu hút sự chú ý. Được biết, sau khi khéo léo đối phó với bọn côn đồ trong gần 3 giờ, cậu đã thành công trèo ra khỏi giếng và trốn thoát một cách suôn sẻ.
Bắt cóc
Nhắc lại buổi sáng kinh hoàng đó, Dương Dương (tên nhân vật đã thay đổi) vẫn nhớ như in trải nghiệm kinh hoàng.
Khoảng 6 giờ sáng, một người bạn cùng lớp chở cậu đến trường bằng xe đạp, đi cùng với ba bạn gái khác. Vừa rời khỏi làng, họ nhìn thấy một chiếc xe tải màu trắng đậu ở ngã tư, nhưng ban đầu không ai để ý đến. Nhưng điều kỳ lạ là chiếc ô tô đã đuổi theo họ một đoạn khá xa.
Tới 1 cánh đồng, chiếc xe tải ép vào lề, buộc xe đạp của đám trẻ phải dừng lại. Những đứa trẻ chưa kịp phản ứng thì cánh cửa đã mở ra, hai người nắm lấy quần áo của Dương Dương, trong nháy mắt kéo vào xe, sau đó nhanh chóng phóng đi.
“Tôi chưa kịp hét lên thì miệng tôi đã bị dán băng dính”, Dương Dương nói rằng có ba người, tất cả đều đội mũ trùm đầu màu trắng và đeo găng tay. Họ nhanh chóng trói tay Dương Dương và dùng áo sơ mi che mắt lại. Một trong những kẻ bắt cóc dọa: “Đừng la hét, nếu không mày sẽ bị đánh chết”. Sau đó Dương Dương bị nhét vào một cái bao tải lớn.
“Ý thức của tôi biết chắc chắn rằng tôi đã bị bắt cóc”, cậu bé nói.
Được khoảng nửa tiếng, xe dừng lại, Dương Dương được bế vào một ngôi nhà. Lúc này, một trong những kẻ bắt cóc đã gỡ miếng băng dính ra khỏi miệng và đe dọa: “Nếu muốn sống thì nhanh chóng cho biết số điện thoại di động của bố mày!”, Dương Dương khẳng định mình không biết.
Sau đó, Dương Dương cố tình lớn tiếng phàn nàn rằng mình khát nước và đau mắt. Một trong những kẻ bắt cóc tạm thời cởi chiếc áo sơ mi che mắt của Dương Dương. Cậu bé nhìn thấy một trong những kẻ bắt cóc đã tháo mặt nạ trên đầu xuống. “Người đàn ông này cao và gầy, tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh ta trước đây!”, cậu nói. Lúc này, hai kẻ bắt cóc còn lại đã mất tích.
Bọn bắt cóc lấy cho Dương Dương một bát nước. Dương Dương cảnh giác nhấp một ngụm nhỏ và ngửi thấy mùi thuốc nên cố tình dùng răng hất đổ. Ngay sau đó, hai kẻ bắt cóc quay lại và Dương Dương lại cảm thấy mình bị bế lên. Bước đi gập ghềnh khoảng 20 phút, Dương Dương cảm thấy mình được đặt lên tấm ván gỗ được phủ một lớp bông gòn. Ước chừng mấy phút, cảm thấy hơi choáng váng, nhớ tới nước uống nhất định có vấn đề, nhưng rất nhanh cậu đã ngủ đi.
Lúc này, các giáo viên của trường nhận được tin báo đã gọi điện cho cảnh sát và cử hai nhóm giáo viên đi tìm kiếm tung tích của Dương Dương, đồng thời thông báo cho cha mẹ cậu.
Thoát hiểm ngoạn mục
Không biết qua bao lâu, Dương Dương mới tỉnh lại. Cậu phát hiện xung quanh tối om và không có âm thanh, liền bắt đầu nghĩ biện pháp trốn thoát.
May mắn thay, khi bị trói, Dương Dương đã cố tình mở rộng tay ra, sợi dây cũng không trói chặt lắm. Dương Dương lập tức chắp tay và rút khỏi sợi dây thành công. Đồng thời, áp dụng phương pháp mà giáo viên đã hướng dẫn, cố gắng nhổ thật nhiều nước bọt và gỡ miếng băng dính trên miệng ra. Sau đó, Dương Dương lấy chiếc gọt bút chì từ trong cặp đi học trên lưng ra, cắt chiếc bao rồi bước ra khỏi túi.
“Xung quanh vẫn tối, tôi không nhìn rõ được gì cả”, Dương Dương rất lo lắng. Cậu đưa tay chạm vào, xung quanh đều là tường đá, rất trơn trượt, giống như đang ở trong một cái giếng sâu, bên trong khá hẹp, vừa đủ để quay đầu lại.
Dương Dương nắm lấy những tảng đá và đường ống nhô ra trên tường, cố gắng đặt chân lên thành giếng, bám chặt vào những đường ống và trèo lên một cách khó khăn. Sau khoảng nửa giờ, cuối cùng Dương Dương cũng leo lên được đỉnh và nhìn thấy một tia sáng le lói. Không ngờ nắp hố ga phía trên lại ép chặt vào đầu giếng như có đá đè lên.
Sau nhiều lần cố gắng, nắp vẫn không mở được, Dương Dương gần như tuyệt vọng. Bỏ qua cơn đau, cậu dùng hết sức lực đẩy về phía ánh sáng. Một tiếng ầm vang lên, vòng giếng bị đập vỡ, nắp cống bằng sắt rỉ sét bị đẩy ra, Dương Dương trèo ra khỏi miệng giếng, không thèm lau máu trên mặt, chân trần nhanh chóng chạy về phía trước.
Sau khi chạy khoảng 10 phút, cuối cùng Dương Dương cũng tìm được một con đường chính. Một người qua đường tốt bụng đã đưa cậu đến một nhà ga gần đó và mua cho một tấm vé quay lại trường học. Sau đó Dương Dương mới biết được nơi đó là thị trấn thuộc thành phố Kiến Dương, cách trường học 40 phút lái xe.
“Lúc đó tôi rất sốc, tôi không thể tin vào mắt mình”, cô giáo của Dương Dương kinh ngạc nói: “Đứa ter thực sự đã trốn thoát khỏi bọn bắt cóc với vết máu trên mặt và đôi chân trần”.
Sau khi câu chuyện về việc Dương Dương tự cứu được lan truyền, cậu được khen ngợi: “Thật không thể tin được!”; “Đứa trẻ này thật tuyệt vời, thông minh hiếm có”. Nhiều cư dân mạng nhận xét rằng Dương Dương đã tạo ra một kỳ tích.
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng ngoài sự thông minh và tỉnh táo, biết áp dụng những kỹ năng được học thì điều quan trọng không kém là sự may mắn. Trước hết, thành giếng được làm bằng những phiến đá, có nhiều khe hở lớn nên có thể bám vào; Vòng giếng được làm bằng đất, nếu là xi măng thì Dương Dương sẽ không thể trốn thoát được. Yếu tố quan trọng nhất là không có kẻ bắt cóc nào trông chừng.
Giáo sư Ying Peili, Giám đốc Bộ phận Nghiên cứu và Giảng dạy Tội phạm học của Đại học Khoa học Chính trị và Luật Đông Trung Quốc cho biết: “Đứa trẻ này quả thực rất thông minh. Với những đứa trẻ bình thường, cơ hội tự cứu mình hầu như rất hiếm”.
Cha mẹ cần làm gì?
Nhà giáo dục người Mỹ Kano Brinster từng nói: Trong siêu thị, tầng một của tòa nhà, hoặc trong sảnh khách sạn, ở bất kỳ nơi công cộng nào, nếu trẻ mất tích trong một phút, cha mẹ nên yêu cầu sự giúp đỡ hoặc gọi cảnh sát.
Vì vậy, việc chúng ta cần làm là thực hiện các biện pháp phòng tránh và cùng con học hỏi thêm các kiến thức chống bắt cóc. Thực tế, nhiều kẻ bắt cóc thường giả vờ, nhờ vả trẻ em giúp đỡ rồi nhân cơ hội dụ trẻ ra chỗ vắng. Hãy nhớ dạy con, đàn ông trưởng thành không nhờ phụ nữ mang thai hay người già giúp mình. Người lớn không nhờ trẻ em giúp. Vì thế, con không cần thể hiện lòng tốt trong trường hợp này.
Nếu trong trường hợp xấu con bị bắt cóc, hãy nhớ:
Trước hết, cố gắng bình tĩnh. Khi bị bắt, hãy hét lên “Cứu với!” và cố gắng hết sức để chạy đến nơi đông người càng nhanh càng tốt. càng sớm càng tốt. Đây cũng là thời điểm dễ trốn thoát nhất.
Thứ hai, nếu bị bắt trên ô tô hoặc các phương tiện giao thông khác, phải giữ bình tĩnh và không gây ồn ào để tránh chọc giận những kẻ bắt cóc và khiến bản thân bị tổn hại.
Thứ ba, cố gắng nhớ lại hình dáng, đặc điểm của kẻ bắt cóc nhưng không bày tỏ việc biết hoặc nhận dạng trực tiếp để tránh bị nguy hiểm.
Cuối cùng, nếu kẻ bắt cóc hỏi số điện thoại nhà và tên bố mẹ, hãy cố gắng hết sức hợp tác và đáp ứng yêu cầu của hắn, đồng thời nếu có thể hãy nhanh chóng liên hệ với thế giới bên ngoài để tìm kiếm sự trợ giúp.
Là cha mẹ, một trong những trách nhiệm của chúng ta là dạy con tránh mọi loại nguy hiểm trong xã hội. Đừng để con khuất tầm mắt cho đến khi chúng đã hoàn toàn trưởng thành, đó mới là điều quan trọng nhất.