“Ru Những Muộn Phiền” là tập thơ được viết trong khoảng 2 năm trở lại đây của tác giả Cao Thanh Hương (sinh năm 1984 tại Hà Nội, hiện công tác trong lĩnh vực truyền thông tại TPHCM) do NXB Hội Nhà Văn và An Thư Book liên kết phát hành. Sách gồm 96 trang, in khổ 13 x 25cm.
Dù tập thơ có tên là “Ru Những Muộn Phiền” nhưng muộn phiền không phải là cảm xúc chiếm nhiều thời lượng, mà cân đối vừa vặn với những cảm xúc tươi đẹp tích cực khác: Tình yêu đôi lứa, tình yêu cuộc sống… Và có lẽ bởi muộn phiền được “ru” nên muộn phiền trong thơ Cao Thanh Hương cũng dịu dàng, không làm người ta khổ sở mà chỉ man mác, dìu dịu, nhẹ nhàng như quãng ngân đằm thắm của cảm xúc.
Những nỗi muộn phiền như tơ nhện được tác giả giăng ra, rồi chính cô lại tỉ mẩn từng chút một ngồi “gỡ rối”. Sau tất cả, Hương chọn cách vin vào những điều tích cực bởi cô hiểu, trong nỗi buồn cũng đã có niềm vui, trong tuyệt vọng cũng khởi nên niềm hy vọng.
Là bà mẹ của hai con gái, Thanh Hương cho biết, chính các con đã “dạy” cô cách đối xử dịu dàng hơn với cuộc đời, cả với những biến cố, gãy vỡ, đơn độc, tuyệt vọng… Như Hương đã viết trong bài thơ mở đầu, dành cho hai con:
“Tình yêu của con dạy mẹ hai chữ biết ơn,
dạy mẹ cách thứ tha cho lỗi lầm người khác
dạy mẹ hiểu thế nào là hổ thẹn lương tâm
Để mỗi người cư xử với nhau bằng tấm lòng rộng rãi hơn
Tử tế với nhau, ngay cả khi lòng mình tan nát bởi những vết thương…” (Trích “Thư Viết Giữa Đêm”.
“Ru Những Muộn Phiền” gồm hai phần, tựa mỗi phần là một tứ thơ. Phần 1 có tựa “Ta gieo trồng những hạt mầm đau khổ/Nụ hoa vừa nở là những giọt thủy tinh”. Phần 2 có tên “Ngày mai và cái chết/Cái nào đến trước vậy anh?/Những điều xưa giờ nặng trĩu/Một ngày bỗng hóa mong manh…”
Đề tài của “Ru Những Muộn Phiền” khá đa dạng, từ tình yêu đôi lứa, đến tình cảm gia đình, cảm xúc với thiên nhiên, đời sống, một số bài còn mang hơi hướng như thiền, như kinh, triết lí đời sống…
Dường như mỗi bài thơ là một trang nhật ký của Cao Thanh Hương, viết khi yêu, khi hạnh phúc, khi mộng mơ, khi muộn phiền, khi đổ vỡ, khi đơn độc, khi nồng nàn, khi quay quắt yêu người, yêu đời.
Ở phần 1 “Ta gieo trồng những hạt mầm đau khổ/ Nụ hoa vừa nở là những giọt thủy tinh” là cảm xúc của một con người phố thị với thương yêu, với khát khao chưa thoả nhiều khắc khoải, thậm chí có cả tuyệt vọng, bẽ bàng:
“Hình như em đi lạc
Ở ngay giữa lòng mình
Chẳng mưa mà ướt mèm
Mắt nhoà không thấy rõ” (Trích: Đi Lạc)
Thơ của Cao Thanh Hương nhiều cảm xúc, không chỉ vì đề tài nhiều mà cả về những dằn xóc, khổ đau, hạnh phúc… của một đời người, có đủ. Nhưng rồi dù có chuyện gì xảy ra thì ngay lập tức sự lạc quan, an nhiên, yêu đời, biết buông bỏ chấp mê, biết chọn cho mình điều tích cực để sống lại “ngập” vào thơ.
“Qua bao nhiêu bão nổi, dặn lòng đừng quá đa mang
Với bản thân hãy dịu dàng hơn một chút
Cứ chân thành nhưng đừng chạy theo cảm xúc
An trú trong hiện tại… ai rồi cũng bình yên”. (Trích: Dặn Lòng)
Ở phần 2 – “Ngày mai và cái chết/Cái nào đến trước vậy anh?/Những điều xưa giờ nặng trĩu/Một ngày bỗng hóa mong manh…” – có vẻ như người phụ nữ trong thơ của Cao Thanh Hương đã trưởng thành, cô ấy cất đi những muộn phiền để an nhiên, buông bỏ, nghĩ tích cực và đầy thấu hiểu.
Từ: Bình Yên Gõ Cửa đến Vô Thường, Biết Đủ Sẽ An Yên, Hương Gió Bụi, Tôi – Miền An Vui… là sự giác ngộ về nẻo minh chính của cuộc đời.
Dù trong hoàn cảnh nào thì Cao Thanh Hương luôn chọn niềm vui thay vì nỗi buồn, chọn thay đổi bản thân để mạnh mẽ, hạnh phúc, biết suy nghĩ thấu đáo, không chỉ cho mình mà còn cho người khác.
“Chỉ cần lòng bình thản
Trước mọi cuộc chuyển xoay
Hạnh phúc ở ngay đây
Nơi tim mình đang đập” (Trích: Hạnh Phúc Ở Ngay Đây)
“Tôi viết thơ trước hết để chữa lành cho chính mình, sau đó là muốn chữa lành cho những người mang vết thương lòng. Tôi muốn được chia sẻ, được an ủi, được đồng hành cùng họ. Tôi muốn họ bình yên đi qua giông bão và thật tốt nếu mọi phiền muộn trong thế gian này đều được yêu thương và xoa dịu. Trong cuộc đời này, ai chẳng có những trầm luân, những giây phút ngã lòng. Nhưng ngay cả những lúc phong ba ấy, họ đọc Ru Những Muộn Phiền và vẫn thấy thương quý cuộc đời thì còn gì tốt hơn”, tác giả bày tỏ.
Cao Thanh Hương cũng tâm sự, chị mong “tiếng lòng” của mình sẽ tìm được nhiều tri âm, tri kỷ để hiểu cuộc đời này là vô thường, để lòng mình nhẹ tênh và trân quý từng phút giây hiện tại đang sống.
Chia sẻ về tập thơ, NSND Lê Chức nói: “Tất cả chất liệu của cuộc đời đã dồn thành chuỗi câu chữ của tự cảm và đồng vọng. Và tôi đã gặp nước mắt của tác giả qua nhiều chủ đề, nhiều tên gọi trạng huống thơ với những giai điệu thơ, những sắc màu của cái buồn được tạo dựng bằng vần điệu và câu chữ. Cao Thanh Hương đã tự “cắt lớp” thế giới tâm hồn mình”.