Cơn bão số 3 (bão Yagi) vừa đi qua, với những người trong tâm bão, mọi khó khăn còn ở trước mắt. Với những người trên khắp đất nước mình, dù đang ở cách xa cơn bão vạn dặm, cũng trải qua những giờ phút căng thẳng và lo sợ nhất. Lo không biết những người ở miền Bắc, miền Bắc Trung Bộ – họ sẽ ứng phó với bão ra sao, liệu có thiệt hại nào nặng nề xảy ra, có ai đó phải chịu cảnh màn trời chiếu đất hay gặp phải điều chẳng lành trong cơn giông gió…
Những người dành sự lo lắng cho nhau, đa phần đều không biết nhau. Thậm chí, có thể cả đời này không gặp gỡ.
Nỗi lo xa vời mà gần gũi ấy, tôi khó có thể gọi tên, cho đến khi lướt MXH và thấy rất nhiều người giống như mình.
Họ đang cập nhật từng diễn biến một của cơn bão, dù ở bất cứ đâu trên đất nước này. Họ đang rơm rớm nước mắt khi chứng kiến cảnh đoàn xe tải bọc che cho những chiếc xe máy trên cầu Nhật Tân, gồng mình di chuyển trong cơn bão. Cả họ và tôi không biết mặt, biết tên những “người hùng” ấy, song tất cả đều cảm thấy ấm áp vô cùng: Tự hào vì hành động tốt đẹp đến từ người xung quanh, từ đời thường bước lên.
Điều tốt đẹp được tiếp nối, không gì có thể ngăn lòng tốt lan toả khi nó thật sự cốt cách của người Việt, lại càng toả sáng hơn trong thử thách, hoạn nạn.
Hàng triệu người thay nhau chia sẻ khoảnh khắc một chiếc ô tô đi giật lùi để “giải cứu” một người phụ nữ trên đường, suýt bị gió hất tung. Hai chiếc xe cùng chắn gió cho một người đi đường hay một chiếc ô tô khác dừng lại chờ một người đi xe máy trong bão. Ở đâu cũng thấy người tốt việc tốt. Ở đâu cũng thấy những tấm lòng rộng lượng. Tất cả những người chứng kiến điều đấy, trong đó có tôi, vô cùng xúc động.
Và họ gọi đó là “tình đồng bào”.
Tôi hiểu rằng, khi tất cả nỗi lo đều hướng về một nơi, tất cả mọi người đều chung tay giúp đỡ nhau vượt qua cơn bão, tình đồng bào sẽ sáng rõ nhất. Đó là thứ tình nghĩa của những người cùng chung một đất nước, một cội nguồn, một “mẹ” Việt Nam.
Trải qua nhiều cơn bão, những trận lụt lịch sử… chúng ta đã tin: Ở đất nước mình, bất cứ khi nào có người thật sự cần, sẽ có ai đó xuất hiện và đưa tay ra. Có một điều chắc chắn, không ở nơi nào có nhiều tấm lòng hảo tâm bằng ở đây. Không nơi đâu, tình người ấm áp như ở Việt Nam.
Trong bão Yagi vừa qua, những tấm lòng hảo tâm ấy đã xuất hiện. Họ sẵn sàng mời những người không nhà cửa, sinh viên, những ai bị mất nơi ở vì bão…. đến căn chung cư rộng cả trăm mét vuông mới toanh của mình để trú lại, bao cả tiền taxi, lo cả chuyện ăn uống trong những ngày “lánh nạn”. Hay một chủ khách sạn tại Cô Tô (Quảng Ninh) cho người dân không có nhà kiên cố và du khách chưa về được đất liền đến ở, toàn bộ đồ ăn nước uống được phục vụ miễn phí.
Khó khăn là để vượt qua, tình người thì sẽ ở lại mãi
Chứng kiến tình người, tình nghĩa đồng bào trong những ngày qua, rất nhiều những lời nhắn gửi đầy tự hào, đầy xúc động đã được gửi đi. Có người trẻ ở xa Việt Nam nhưng không ngừng tự hào về nguồn cội, có người hay ngoài nghi nhân sinh chợt giật mình vì đã lỡ bỏ qua những điều tốt đẹp, có cậu bé lên mạng học được nhiều điều hay thấy được nhiều người tốt… Và dẫu bằng cách nào, hành động hay lời nói thì tất cả đều là sự động viên giá trị cho những ai đang gồng mình vượt qua khó khăn của bão Yagi.
Và khó khăn nào cũng sẽ vượt qua, chỉ có tình người thì sẽ ở lại mãi.
– Mặc dù mình đang học tập ở phương xa nhưng mình đã theo dõi tình hình bão Yagi đổ bộ các tỉnh miền Bắc của Việt Nam. Dù Yagi tàn phá khủng khiếp nhưng tình đồng bào an ủi một phần mất mát và đã khiến mình vô cùng xúc động. Đồng thời, sự hỗ trợ vô cùng to lớn của các chiến sĩ tham gia cứu trợ thiên tai đã cố gắng hết sức có thể để cùng nhau nhân dân vượt qua thiên tai. Mình rất tự hào mình là người con Việt Nam.
– Là 1 người con Việt Nam, mình không ngừng xúc động trước những hình ảnh đẹp của đồng bào ta khi luôn đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Hình ảnh những chiếc xe ô tô, xe tải che chắn cho những người đi xe máy giữa gió bão. Máu đỏ da vàng đã không ngừng chảy trong tim mỗi con người. Dù đi khắp năm châu mình vẫn luôn tự hào là người Việt Nam, có ở kiếp sau chúng mình vẫn là người Việt Nam nhé!
– Sau bão Yagi mình càng thấy yêu đất nước và con người Việt Nam hơn bởi tình đoàn kết và giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn. Nhiều khi bận rộn với công việc mà mình quên mất xung quanh còn rất nhiều điều tuyệt vời.
– Chưa có 1 mùa mưa bão nào mà thấy mọi người giúp đỡ lẫn nhau, ấm tình đồng bào như bão Yagi vừa qua. Hoặc do có MXH đã cho mình thấy những hình ảnh đẹp đẽ của người dân nước mình vượt qua cơn bão. Vì trước đây có bão thì mình còn nhỏ chưa cập nhập MXH nhiều như bây giờ. Mong rằng cơn bão qua đi, tình người còn mãi. Mọi chuyện sẽ ổn thôi chỉ cần chúng ta tích cực và yêu thương nhiều hơn.
– Mấy hôm nay xem được những thước phim với những hình ảnh này mà lòng xúc động thật sự. Tình người trong gian khó mới thật quý làm sao. Là người con miền Trung nhiều lần cũng hứng chịu nhiều trận bão, lụt,.. nên cũng hiểu lắm cảm giác lo sợ, hồi hộp và thót tim như thế này. Cầu mong mọi người thật sự bình an, vượt qua cơn bão lịch sử này. Miền Bắc cố lên!
– Việt Nam ơi cố lên! Mong toàn dân toàn nhà bình an qua cơn bão. Tình người Việt Nam ấm áp lắm. Tự hào 2 tiếng Việt Nam! Tự hào được sinh ra trên mảnh đất hình chữ S.
– Xem mà chảy nước mắt luôn, nhìn những hình ảnh này mới thấy tình người, dù không biết là ai nhưng khi trên đường thấy có người cần giúp đỡ là mọi người cùng giúp. Chỗ mình Hải Dương sau bão hôm nay vẫn mưa to, thiệt hại mùa màng đổ hết lúa, cây đổ, nhiều nhà tốc mái. Thương thật sự.
– Tình người, tình yêu Tổ quốc, tình nghĩa đồng bào mình thật xứng đáng với lời dạy của Bác Hồ: Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào.
– Khi bão tố mới biết tình cảm dân tộc, tình nghĩa đồng bào giá trị thế nào.
– Nay bão tan, xem những clip ấm lòng những ngày này tự nhiên mình khóc. Việt Nam mình đấy. Thật tự hào tinh thần bầu bí chung giàn.
– Kiếp sau tôi vẫn muốn làm người Việt Nam. Mãi yêu Việt Nam!