The Good Bad Mother (Người Mẹ Tồi Của Tôi) là bộ phim truyền hình mới lên sóng trên kênh JTBC. Dù chẳng phải một tác phẩm “đinh” của nhà đài khi không giành được suất chiếu cuối tuần nhưng The Good Bad Mother vẫn chứng minh được sức hút mạnh mẽ của mình. Rating phim tăng gấp đôi chỉ sau 4 tập phát sóng, trên nền tảng Netflix, phim cũng lọt top 10 phim được xem nhiều nhất trên toàn cầu. Nếu không tính The Glory thì The Good Bad Mother có thể coi là tác phẩm thành công nhất của Lee Do Hyun, tính đến thời điểm hiện tại. Vậy thành công đó đến từ đâu?
Câu chuyện biến tai ương thành chữa lành với đủ các cung bậc cảm xúc
The Good Bad Mother xoay quanh câu chuyện về tình mẹ con của Young Soon (Ra Mi Ran) và Kang Ho (Lee Do Hyun). Trong quá khứ, sau khi chồng bị hại chết, Young Soon ôm mộng nuôi dạy Kang Ho trở thành một công tố viên vì với bà, đó là cách duy nhất để Kang Ho có được quyền lực, tiền bạc và cả hạnh phúc. Tuy nhiên cách dạy con của bà có phần cực đoan khi đã “giết chết” tuổi thơ của Kang Ho bằng những lời trì triết, trách mắng, những bài kiểm tra nặng nề và những bữa ăn không đủ no, vì ăn no sẽ buồn ngủ và không thể học được. Ngay từ nhỏ, Kang Ho đã coi bà Young Soon là một bà mẹ tồi. Tuy nhiên giới hạn của Kang Ho chỉ thật sự bị phá vỡ khi mà người bạn thân cũng là hi vọng sống duy nhất của cậu bị tai nạn trong ngày cậu thi đại học khiến Kang Ho quyết định bỏ thi và bị mẹ chửi mắng thậm tệ. Khoảnh khắc này, niềm tin về mẹ hoàn toàn sụp đổ, Kang Ho quyết định rời ấp Jou, rời xa người phụ nữ mà anh từng gọi là “mẹ tồi”.
Hai tập phim đầu tiên là tóm lược hành trình từ khi bố mẹ Kang Ho gặp nhau tới khi bà Young Soon biến mình thành một “bà mẹ tồi” để chăm sóc, nuôi dưỡng công tố viên tương lai. Sau đó là sự biến chất của Kang Ho khi đã từ bỏ tất cả để sống như một tên ác quỷ khát tiền và quyền lực. Diễn biến ở hai tập này tương đối nhanh, chính bởi vậy đã ít nhiều gây ra một số tranh cãi khi một số khán giả bị “ngợp” trước màn tóm tắt hành trình 35 năm cuộc đời của nam chính trong hai tập phim ngắn. Tuy nhiên số khác khán giả lại thích màn chào đầu nhanh gọn này, khi bộ phim có thể sớm trở về đúng với thể loại của nó: chữa lành.
Sau một vụ tai nạn, một lần nữa là có chủ đích, Kang Ho bị thương rất nặng, liệt hai chân, bất tỉnh suốt nhiều tháng và sau đó là trở lại với trí óc của một đứa trẻ bảy tuổi mà bác sĩ gọi tắt là “kẻ ngốc”. The Good Bad Mother bây giờ mới thực sự bắt đầu khi khán giả được chứng kiến hành trình bà Young Soon một lần nữa cùng con trưởng thành. Vì là một người mẹ, Young Soon không cho phép mình yếu đuối. Bà biến bi thương thành cơ hội trời cho, tự dặn mình rằng bản thân sẽ có cơ hội để nuôi nấng, ở bên con một lần nữa, đứa con mà trước đó đã viết giấy từ mẹ. Còn với Kang Ho, vụ tai nạn này vô tình lại trở thành cơ hội để anh được sống cho trọn vẹn. Kang Ho từng có một tuổi thơ dị thường, không có bạn bè và chẳng bao giờ được chơi bóng chày. Tuổi thơ đó ám ảnh tới độ khi vừa tỉnh lại sau cơn thập tử nhất sinh, khi đã trở thành đứa trẻ 7 tuổi, Kang Ho vẫn không dám ăn vì trong tiềm thức luôn có lời dặn của mẹ “không được ăn no vì ăn no sẽ buồn ngủ”. Vô tình trở lại làm một đứa trẻ khiến Kang Ho được tận hưởng trọn vẹn những thứ mà lẽ ra anh đã phải có, là trận bóng chày cùng hai người bạn nhỏ, ăn thật no và những lần trốn mẹ đi chơi.
Thật khó để cuộc sống diễn ra theo đúng kế hoạch vậy mà suốt 35 năm qua, ấy vậy mà Young Soon đã nỗ lực dùng 35 năm cuộc đời để hoạch định cuộc đời con trai. Và cuối cùng mọi thứ hoàn toàn sụp đổ. Tuy nhiên khi một thế giới tan vỡ thì cũng là lúc thế giới khác mở ra, nhiều màu sắc và ấm áp hơn. Hai mẹ con được cùng nhau tận hưởng trọn vẹn cuộc sống bình dị, được sửa sai và có những thứ mà mình xứng đáng có được. Ở hành trình đó, họ trải qua nhiều đắng cay ngọt bùi nhưng tất cả được tô vẽ bởi sự lạc quan qua ngòi bút của biên kịch, giống như màu sắc chủ đạo của phim: hồng.
Trong phim, bà Youngsoon sống nhờ một trang trại lợn và lợn cũng là hình ảnh xuất hiện ngay phân đoạn mở đầu cũng như xuyên suốt cả bộ phim. Đây là một hình ảnh mang ý nghĩa ẩn dụ rất thú vị, thậm chí nó còn đại diện cho cả Kang Ho.
“Lợn đi vệ sinh ở đúng một nơi và chỉ ngủ ở nơi sạch sẽ, chúng tắm mình trong bùn để giảm thân nhiệt và tránh khỏi lũ bọ. Nhưng loài người lại nhốt chúng bên trong những cái chuồng chật chội, khiến chúng phải lăn lộn trong phân và nước tiểu của mình. Thế là chúng ngày càng bẩn thỉu và hung hăng hơn”.
“Chỉ có một cách duy nhất giúp chúng được ngắm nhìn bầu trời, đó là khi chúng ngã lăn quay”.
Câu thoại này đã xuất hiện hai lần trong bốn tập phim và nếu ở tập 1, con lợn ngã lăn quay giúp nó nhìn thấy bầu trời thì ở hồi kết của tập 4, Kang Ho cũng ngã sõng soài và kết quả là nhờ vậy mà anh tìm được quả bóng vướng trên tán cây. Kang Ho vốn là một cậu bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện và ấm áp. Lẽ ra cậu đã có thể lớn lên một cách bình thường, như cô bạn Mi Joo đáng yêu nhưng lại bị tổn thương tâm lý nặng nề bởi chính mẹ mình. Giống như hình ảnh con lợn, Kang Ho biến bản thân trở nên hung hăng và “bẩn thỉu” bởi bị mẹ giam hãm trong kế hoạch của đời bà. Kể cả khi rời ấp Jou, Kang Ho vẫn không thể nhìn thấy “bầu trời”, không thể thoát khỏi cái “chuồng” mà mẹ tạo ra. Tai nạn cũng chính là sự vấp ngã, khi Kang Ho được chuộc lỗi, thoát khỏi sự hung hăng, bẩn thỉu để thực sự nhìn thấy bầu trời.
Khoảnh khắc Kang Ho ném món bánh xèo đậu xanh mà mẹ làm cho cũng là lúc anh muốn cắt đứt với người mẹ tồi tệ, với Jou và những người hàng xóm quê mùa, nhiều chuyện. Nhưng Kang Ho không thể ngờ sau đó, chính ấp Jou lại là nơi đón Kang Ho trở về. Ở nơi ám mùi đồng ruộng và phân lợn đó, hai mẹ con được chữa lành nhờ sự đồng hành của những người hàng xóm đáng mến. Họ có thể xấu tính, ác miệng, chấp nhặt, đôi khi rất vô duyên nhưng lại lương thiện và yêu thương hai mẹ con như ruột thịt.
Một tràng pháo tay cho diễn xuất tuyệt vời của dàn diễn viên
Lee Do Hyun là một cái tên chưa từng khiến khán giả phải lo ngại về diễn xuất của anh, trừ lần làm nam chính mờ nhạt ở bộ phim The Glory. Và lần này, khán giả được bắt gặp một phiên bản thực sự hoàn hảo của Lee Do Hyun. Với The Good Bad Mother, lần đầu tiên chúng ta được thấy một Lee Do Hyun tàn ác đến vậy và cũng là lần đầu tiên được xem màn trình diễn của một “cậu bé 7 tuổi” trong hình hài người lớn. Sau bốn tập mở màn, khán giả phải trầm trồ thán phục trước diễn xuất thực sự thuyết phục của anh, đủ tàn ác, đủ hài hước và cũng đủ ấm áp, một Lee Do Hyun trưởng thành hơn rất nhiều so với những dự án trước đây.
Về Ra Mi Ran, bất cứ ai đã từng xem những màn trình diễn của cô thì đều biết khả năng truyền cảm hứng vô cùng đặc biệt của nữ nghệ sĩ, kể cả ở những vai diễn có tính cách quái gở. Vai bà mẹ tồi Young Soon dường như quá đơn giản với Ra Mi Ran khi cô dư sức để thể hiện được nội tâm phức tạp của bà mẹ này. Nếu Lee Do Hyun đột phá thì Ra Mi Ran chính là người dẫn dắt cảm xúc của khán giả đi qua sự vui tươi, tức giận, phẫn nộ và cả đau lòng. Các bà mẹ là một trong số những người mạnh mẽ nhất, dũng cảm nhất nhưng cũng phức tạp nhất và mong manh nhất trên Trái đất. Tất cả những điều này đều hội tụ hoàn hảo trong diễn xuất của Ra Mi Ran. Thêm vào đó, phản ứng hóa học giữa cô với Lee Do Hyun cũng gây ấn tượng mạnh mẽ cho người xem. Cả hai nhân vật đều có thế giới quan rất phức tạp mà chỉ người kia mới có thể hiểu được.
Về nữ diễn viên Ahn Eun Jin, người vào vai cô bạn nối khố Mi Joo cũng là mối tình đầu của Kang Ho, ở thời điểm hiện tại cô vẫn thể hiện rất tốt vai trò của mình. Tuy nhiên so với vai diễn ở Hospital Playlist, Ahn Eun Jin lần này không mang tới màu sắc mới, vẫn là một cô gái vui tươi, hoạt bạt, lương thiện, không giỏi giấu cảm xúc nên rất hay khóc nhè. Tuy nhiên ở những diễn biến tiếp theo, khán giả có quyền kỳ vọng vào sự lột xác của Ahn Eun Jin khi còn rất nhiều bí mật về quá khứ của Mi Joo chưa được bật mí.
Chấm điểm: 4/5
The Good Bad Mother là một tác phẩm mộc mạc và thật sự gần gũi. Ở đó, khán giả có thể soi chiếu và thấy được những vấn đề trong chính mối quan hệ của mình với cha mẹ. Cho đến nay, bốn tập phim đã vượt quá mong đợi của khán giả khi mang tới một câu chuyện nhân văn, chữa lành với nhiều thông điệp được cài cắm khéo léo.
Nguồn ảnh: JTBC