Tường Vi là cái tên không mấy xa lạ đối với những khán giả thường xuyên xem phim truyền hình. Cách đây hơn 10 năm, cô từng gây sốt với vai “phản diện vô hại” ở Bỗng Dưng Muốn Khóc. Kể từ đó, nhiều khán giả cứ “mặc định” cô chuyên trị những vai đanh đá, nhí nhảnh “xì teen”. Tuy nhiên, thực tế là trong suốt nhiều năm liền, Tường Vi đã thử sức ở nhiều loại vai với những số phận khác nhau.
Mới đây, Tường Vi gây ấn tượng với vai nữ chính trong Hoa Hồng Cho Sớm Mai, bộ phim hiện tại đang giữ vị trí quán quân Bảng xếp hạng chương trình truyền hình được xem nhiều nhất cả nước với rating 5,1. Gặp Tường Vi ngoài đời, chắc chắn bạn sẽ phải bất ngờ khi gần như vẻ ngoài không khác gì thời Bỗng Dưng Muốn Khóc hơn chục năm về trước, chỉ khác là Tường Vi nay đã trưởng thành hơn, chững chạc hơn!
– Ở những phân cảnh đầu tiên của Hoa Hồng Cho Sớm Mai, nhiều người bất ngờ trước hình ảnh Tường Vi “te tua”, bạn có thể chia sẻ gì về điều này?
Tôi nhớ như in ngày đi định trang, mặc bộ đồ mà bản thân nghĩ nó “bèo” lắm rồi đó. Cuối cùng đến nơi, chú đạo diễn nói: “Trời! Còn đẹp quá, còn đẹp quá. Thế này mà bèo cái gì”. Cuối cùng, tôi phải hỏi mượn đồ của các bạn nam xung quanh, phải mặc đồ thật rộng. Tại vì chỉ khi mặc đồ thật rộng như vậy mới cảm giác hơi luộm thuộm.
– Nhân vật của bạn trong Hoa Hồng Cho Sớm Mai thậm chí còn bi kịch đến mức… phải đi tù. Bạn chuẩn bị cho nó như thế nào?
Ở trên phim khi nhân vật này vào tù, nó chỉ có một phân đoạn lúc mà nhân vật này vào trong tù. Tôi vẫn mong muốn trong kịch bản sẽ có thêm một giai đoạn, hoặc ít nhất vài phân đoạn nữa, thấy nhân vật này ở trong tù. Mình phải thấy được chuyện cô này sống ở trong tù khổ như thế nào, thì sau này mới tăng tội ác của nhân vật Thanh và mẹ Thanh nhiều hơn.
Vậy cho nên tôi phải tưởng tượng, cái cảm giác từ đó đến giờ tôi vẫn luôn nghĩ ở trong tù nó rất ghê. Bản thân tôi cũng từng thấy cái phòng tạm giam nó trông như thế nào. Trong phim, nhân vật đi tù vào lúc còn thanh xuân. Tinh thần, nhan sắc, sự nghiệp… tất cả đều ở trong tù và đi ra ngoài phải làm lại từ con số 0.
– Bản thân bạn có tìm hiểu tâm lý của những người từng đi tù hay không?
Bản thân tôi không tìm hiểu những trải nghiệm này qua mạng xã hội, tuy nhiên, tôi từng may mắn có cơ hội đi thăm một trại giam. Và qua đó, tôi mới hiểu tại sao người ta thường nói quá trình tạm giam là đáng sợ nhất. Bởi vì khi đó họ một mình một cõi, còn lúc thi hành án rồi bình thường.
Vậy nên khi mà nhân vật này đi tù, cảnh ở công an là khóc một cách vật vã. Và thậm chí tôi từng phỏng vấn anh bạn của mình, anh ở tù thật. Anh kể rằng từ ngày trả giá cho những hành động sai lầm của mình trong tù, anh không bao giờ làm gì phạm pháp nữa.
– Thời gian gần đây khi lướt TikTok, vai diễn cách đây hơn 10 năm của bạn ở Bỗng Dưng Muốn Khóc bỗng dưng hot trở lại. Bản thân Tường Vi có bao giờ nghĩ vì tác phẩm cũ quá thành công cho nên một thời gian bị đóng khung nhân vật?
Phải ngẫm lại thì tôi nhận ra những vai mà mình đóng với kiểu tính cách hơi ngang ngược như vậy không có nhiều. Nhưng khán giả lại thích những vai như vậy hơn. Sau này tôi đóng vai chính diện một cách mạnh mẽ, bất khuất, kiên cường hoặc là người phụ nữ chịu thương, chịu khó lắm, nhiều hơn.
Ở thời điểm hiện tại, khi diễn những nhân vật “xì teen” như vậy tôi lại cảm thấy… hơi kì kì. Vậy nên thôi hãy để khán giả nhớ đến những khoảnh khắc đó.
– Có một thực tế, gần như ngoại hình của bạn chẳng thay đổi, 10 năm trước như thế nào bây giờ vẫn là như vậy!
Bạn bè tôi cũng nói như vậy. Tôi là người không biết khái niệm “nghỉ chơi – giận dỗi” là gì. Thậm chí trong tình yêu cũng vậy. Tôi không biết giận. Trong công việc, nếu không hài lòng với bạn diễn, ví dụ như khi họ đến đoàn làm phim mà đến trễ chẳng hạn, tôi nói luôn: “Ừ, đừng đến trễ nữa, tại sao đi quay mà cứ đến trễ hoài vậy? Nếu mà nhắm đi quay được thì đi quay, không ở nhà đi. Đừng có bắt mọi người chờ ha”. Thẳng thắn trong mọi vấn đề, không để bụng chuyện gì… Đó chính là cách mà tôi “giữ gìn” bản thân.
– Vậy bí quyết để bản thân luôn “tỉnh táo” khi làm showbiz theo bạn là gì?
“Không nhiều chuyện” chính là bí quyết giúp tôi tồn tại trong showbiz. Tôi tin vào cái người ta hay nói đó là “năng lượng của vũ trụ”, mình tiếp thu cái gì nó sẽ vận vào người mình. Tôi có xu hướng từ chối mọi thể loại drama, tranh luận, đấu đá nhau qua lại là tôi không coi dù nó xuất hiện trên Facebook và Internet mỗi ngày.
Ví dụ tôi biết người A và người B đang có tranh luận. Nhưng tôi chỉ biết tới đó thôi, không có đi vào chi tiết. Nếu ai làm tôi khó chịu, tôi sẽ nói chuyện – tranh luận trực tiếp với họ. Tôi không bóng gió, cũng không cần nói qua nói lại với ai để làm “cầu nối”.
– Nhưng có lẽ bạn cũng hiểu, trong showbiz nếu chọn một cuộc đời yên ả như vậy thì dễ khiến khán giả nói “cô diễn viên này chưa bứt phá”?
Tôi luôn nghe mọi người nói “Tường Vi phải bứt phá ra khỏi cái vùng an toàn”. Nhiều khi tôi cũng tự cảm thấy là “Ừ, đôi khi mà bản thân mình có vẻ cũng an toàn quá và cần bứt phá”. Rồi tôi quyết định thử thay đổi cách ăn mặc. Nhưng khi mặc những bộ đồ đó vào người, tôi cảm giác đó không còn là mình nữa.
Đó là chuyện ăn mặc, còn về mặt truyền thông, bản thân tôi cũng từng có thời gian sợ đi phỏng vấn. Bởi tôi không thích nói nhiều đến chuyện riêng. Mà chuyện chung thì ai cũng biết rồi, hỏi làm chi nữa? Đó chính là lý do khiến cho câu chuyện của tôi không “bứt phá” trước công chúng.
– Hiện tại bạn cũng đã có vị trí nhất định ở mảng phim truyền hình, nhiều khán giả hẳn sẽ thắc mắc đời tư Tương Vi đã “lo liệu” được tới đâu rồi?
Tôi thi thoảng cũng đặt cho bản thân câu hỏi, mục đích của mọi người trong cuộc sống là gì? Là vui vẻ, đúng không? Là hạnh phúc đúng không? Có thể với nhiều người, việc lấy chồng như một dấu chấm vậy, mình chấm để cuộc đời có thể bước qua một trang mới. Nếu bạn hỏi tôi có định chấm không, tất nhiên là “chấm” chứ! Nhưng có quan trọng không thì không. Chung quy lại, độc thân hay là lập gia đình thì mọi người cũng phải trả lời câu hỏi làm chuyện này xong rồi có vui vẻ, hạnh phúc hay không thôi.
– Nhiều diễn viên mà chúng tôi từng gặp chia sẻ rằng họ từ chối yêu đồng nghiệp, còn bạn thì sao?
Nếu có một mối quan hệ chính thức với người trong nghề thì chưa, còn hỏi từng “thích thích” ai đó chưa thì cũng có. Tôi nghĩ đa số mọi người không thích yêu đồng nghiệp cùng làm diễn viên vì đã hiểu nhau quá rồi. Biết tất cả mọi chuyện của nhau thì còn gì thú vị nữa? Tôi rất thích cảm giác được tìm hiểu những cái mới, những cái ở bên ngoài hơn. Chứ trong ngành thì không thích. Nhưng mà thôi, lỡ mất công nói xong mốt dính trong ngành mất công lắm. (Cười lớn)
– Quay lại công việc, bản thân bạn đã bao giờ nghe qua những thành kiến về việc các đạo diễn phim điện ảnh, họ từ chối nhận những diễn viên đóng phim truyền hình chưa?
Tôi nghĩ đó là sự thành kiến. Nếu diễn viên người ta chưa làm gì hết mà đã từ chối casting thì đó là thành kiến rồi còn gì? Cho dù phim điện ảnh hay phim truyền hình thì mục đích cuối cùng là gì? Là được khán giả đón nhận đúng không? Rõ ràng là ở thời điểm này, tôi đang cảm thấy có rất nhiều bộ phim được chiếu ở ngoài rạp, công chiếu thầm lặng và cũng đi vô một cách im ắng. Nếu mà tôi được đóng những bộ phim như vậy thì tôi có gì tự hào để khoe với mọi người không? Tôi nghĩ là không!
Nhiều bạn diễn viên khi giới thiệu với tôi, họ nói họ đóng phim điện ảnh rất nhiều. Nhưng thú thật tôi không thể nhớ được họ từng đóng vai nào, trong bộ phim nào. Ngay cả bản thân là người trong nghề còn như vậy thì làm sao khán giả nhận diện được?
Đã không ít lần tôi nhận được những câu hỏi theo kiểu “khi nào bạn sẽ đóng phim điện ảnh?”. Tôi tự hỏi “ủa vậy khi nào là khi nào đó” đúng không! Tôi không phải là diễn viên làm việc theo kiểu “vì đây là phim điện ảnh nên gật đầu nhận đại”. Tôi nói không, “cho em xin phép đọc kịch bản, được biết ekip là ai”. Đừng mời tôi bằng những câu “đây là phim điện ảnh”. Đối với tôi nó bình thường lắm!
– Cảm ơn Tường Vi vì những chia sẻ thẳng thắn này!